Gs Lâm Lễ Trinh: Vấn đề trí thức Việt Nam

22 Tháng Chín 20169:16 CH(Xem: 43422)

"VĂN HÓA ONLINE-CALIFORNIA"  THỨ  SÁU  23 SEP 2016

Gs Lâm Lễ Trinh: Vấn đề trí thức Việt Nam

 image051


Lời tòa soạn: Giáo sư Tiến sĩ Lâm Lễ Trinh, Chính trị gia - nguyên Bộ trưởng Bộ Nội vụ VNCH, Giáo sư Luật ... sinh năm 1923 tại Cần Thơ, nay tuy đã trọng tuổi nhưng Giáo sư vẫn miệt mài làm việc từ viết sách, viết báo, dịch thuật cho đến việc thường xuyên thuyết trình trong các sinh hoạt cộng đồng Việt Nam hải ngoại. 

Giáo sư là một cây bút chính trị quan trọng trogn tờ Văn Hóa Magazine trước đây, và nay ông tiếp tục gởi trước tác cho Văn Hóa Online-California. Những cuo56c nói chuyện của Gs Lâm Lễ Trinh cũng được chuyển lên YOUTUBE. 

Dưới đây là nguyên văn tiếng Anh (tạm dịch) bài: Vấn đề trí thức Việt Nam; kính mời quý bạn đọc theo dõi. (VH)

https://m.youtube.com/watch?v=kzKYGLjWTsA


VIETNAMESE INTELLECTUALS IN CRISIS

 

image053

Gs Lâm Lễ Trinh

 

In an article widely circulated among the Vietnamese diaspora, dissident scientist  Ha Sỹ Phu  writes that “The (Vietnamese) people are currently facing a human crisis on a global scale.   Society is in a state of upheaval because there has been a complete reversal of the system of values.  Atheism has given rise to a frightening emptiness.  From the points of view of culture, ideology and human dignity.”

It has to be said however that Marxism is only a contributing factor to a decline that started long before the advent of socialism.  Vietnamese society, in which the intellectual class used to play an important role, has been adversely affected by a number of factors:

            1)  Chinese domination, which Viet Nam endured for more than a thousand years, created a class of apathetic, reactionary intellectuals deeply attached to China’s formalistic culture.   The Chinese concept of the universe, of the human condition and of morality is limited and non-scientific. 
This conservatism is slowing down our country’s development.

            2)  The French managed for a hundred years to bind to them, in the words of Huỳnh Thùc Kháng in the preface of his book Biography of Phan Tây Hồ  “a class of intellectuals pro-Western to the tip of their tongue, half traditional, half modern, full of themselves, opposed to one another, unable to come together.” The influence of French culture dimmed after 1954, but nevertheless continued to be felt until 1975. 

 3)  The U.S. was present in Viet Nam for almost two decades, yet American culture and civilization did not make a great impact because of the differences in temperament and traditions between the two countries.  But during the 60’s and 70’s, a whole range of Western ideologies and tendencies found their way into South Viet Nam:  the existentialism of Jean Paul Sartre, Simone de Beauvoir and Maurice Merleau-Ponty; the theory of the absurd of Albert Camus; the structuralism of Roland Barthes and Claude Levi-Strauss; the personalism of Emmanuel Mounier… These ideologies were seized upon by a generation of students and intellectuals who flaunted them like the latest fashion.   The disenchanted protagonists of the novels written by members of the literary group Sáng Tạo led empty aimless lives, whiling away their time in nightclubs and whorehouses. The war, with its miseries and uncertainties, reinforced the ephemeral character of life and gave rise to a class of people whose only objective was to party and have fun.  The Communists took this opportunity to infiltrate the ranks of journalists, writers, musicians and artists in the South and to foster anti-militarism and defeatism.    South Viet Nam’s successive military governments were unable to neutralize this campaign of demoralization.  The presence of American troops and their allies was accompanied by a mushrooming of nightclubs, ideal breeding ground for prostitution and smuggling.  South Vietnamese society at the eve of the fall of South Viet Nam was in an advance state of physical and moral decay.

4) Mao Tse Tung had said, “Intellectuals who do not convert to Marxist-Leninism are nothing more than excrement”.  The bourgeois spirit was purged by the Vietnamese communists by means of several bloody campaigns:  the 1946-1954 drive to expunge French cultural influence, seen as romantic and retrograde; the Chinese-style 1954-1956 Agrarian Reform; the 1956-1960 campaign against reactionary intellectuals and artists; the 1986-1989 purge under the guise of a cultural glasnost called the “blooming of one hundred flowers”.  In 1975, Viet Nam was reunited and turned into an immense gulag littered with re-education camps where human rights were openly trampled.  Authoritarianism killed artistic inspiration and creativity.  Hồ Chí Minh’s policy of “national eradication for the establishment of a new Marxist man sacrificed three generations of Vietnamese on the altar of the Third International. Today, Viet Nam is plagued by the twin scourges of the political ideology inherited from Marxist China and the Soviet Union and the corrupt dictatorship of the Vietnamese Communist Party.

In spite of the limitations and hardship they have to endure, Vietnamese intellectuals have contributed a great deal to the national cause.  The worst experience was the exodus of some 3 million Vietnamese following the fall of South Viet Nam in 1975.  Most of them landed in the United States, a terra incognita, a bewildering multiracial, multicultural  world.  These Vietnamese intellectuals in the United States are currently undergoing a crisis.  They were mentally and professionally unprepared and completely disoriented when they arrived.  In search of a new identity, they had doubts about themselves and about the host society.  The political changes in Viet Nam played havoc with their traditional spiritual and moral values.  In most cases, the civilization of the host country was based on technology and science, brutally realistic and highly competitive.  In this foreign land, individual freedom was prized above family solidarity, and material success was the criteria by which one was judged.

In the East, culture is what gives strength.  In the U.S., strength creates culture, a culture of strength. In an article published in Foreign Affairs, Harvard professor Samuel Huntington speaks of the clash of civilizations.  The Vietnamese intellectual is a grain of sand in this storm.  He knows it.  That is why in Vietnamese literature in exile, there is a note of pessimism, or even worse, of despair.  Many call it “a culture of despair”.

In his quest to pull Viet Nam out of the Marxist impasse, the Vietnamese intellectual – if he wants to be worthy of that name – must not despair even though the road ahead is full of obstacles.  The Vietnamese diaspora does possess substantial financial resources and more importantly, ample gray matter in the form of the 300,000 well qualified and well trained youth who grew up in a democratic environment. If these resources are used appropriately, and if we can work in cooperation with our brothers and sisters inside the country, then there’s a good chance that we will win.

It is of the utmost importance to teach the new generation pride in their inheritance and the desire to serve the community if we are to pull Viet Nam out of its stagnation.  Our youth have an important part to play.  Vietnam has to be jumpstarted.  People have to come together and work hand in hand.  Everyone has to commit to the survival of Viet Nam and agree to talk less, listen more, act more, and follow more instead of always jockeying for leadership positions.

 Hồ Chí Minh did say one thing that made sense:  “When you have the people with you, you have everything.”  But how does one keep the trust of the people?  That is the key question.  Regimes, political parties, governments, ideologies, they shall all pass.  The people alone remain.

Our ancestors gave us some shining examples, which we must emulate.   When Phan Khôi heatedly argued with Tràn Trọng Kim about Confucianism, when Ngô Đức Kế criticized  Phạm Quỳnh‘s political ideas, when Phan Chu Trinh and Phan Bội Châu disagreed, they all did so with great restraint and mutual respect.  For these intellectuals, our country was the main objective, the Vietnamese people were the essence.

Unity of hearts and minds will put an end to the “waiting syndrome”  (the old waiting for the young to act and vice versa, the diaspora waiting for people inside the country to act and vice versa) and to “popular allergy to the formation of an effective front for the democratization of Viet Nam./

Thủy Hoa Trang

 

Vài hàng tiểu sử Gs Lâm Lễ Trinh

Born 18 May, 1923 in Cần Thơ, Việt Nam.

Bachelor of Law & Hautes Etudes de Droit, University of Law, Hà Nội, Việt Nam.

JD, Western State University, California.

President of the Court of Appeals, Saigon before being appointed Interior Minister in Ngô Đình Diệm’s cabinet (1957-1960).

Ambassador of the Republic of Việt Nam to Turkey, Lebanon, Syria, Iran, Iraq & Jordan, Chargé de Mission to the Vatican and Israel (1960-1964).

Attorney at law, Saigon (1965-April 1975).

Professor at the National Institute of Administration, Saigon.

Professor at Faculty of Political Sciences, Dalat University, Việt Nam (1969-1975).

Evacuated to California, April 1975.

Eminence Teaching Credential in California.  Nominated California 1989 Americanization Teacher of the Year (Sacramento Department of Education).

Editor in chief & Publisher of the French-English Human Rights-Droits de l’Homme Quarterly since 1994.

General Delegate of the Alliance Francophone (OIF), USA.

Advisor of the Human Rights Network California & the Institute of Vietnamese Studies, California.

Producer  VN Oral History Series, Little SaigonTV Station, California./

11 Tháng Giêng 2015(Xem: 19396)
"Phần lớn những người dân Đà Nẵng tôi biết là người nghèo, ... họ thương, cám ơn Bá Thanh lắm.". "Cán bộ nể trọng ông Thanh là người quyết đoán, nhưng những người không thích thì nói Bá Thanh bao sân."
08 Tháng Giêng 2015(Xem: 19259)
Tại sao người Việt Nam chúng ta lại chống? Lý do chính là vì không người Việt nào tin Cộng Sản Trung Quốc. Chính tuần báo Anh quốc The Economist cũng nhận xét rằng Viện Khổng Tử là một “cơ quan nhà nước” cho nên nó sẽ đóng vai thi hành các chủ trương của Cộng Sản Trung Quốc.
04 Tháng Giêng 2015(Xem: 18722)
Một trong những tạp chí hàng đầu ở Hoa Kỳ là tuần báo TIME có truyền thống phát hành một ấn bản đặc biệt vào cuối năm với hình bìa và cũng là chủ đề cho số này, nhấn mạnh đến một nhân vật đặc biệt nhất trong năm: Person Of The Year.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 21474)
Năm 1989, trước tình trạng Khối cộng sản Đông Âu và Liên Xô khủng hỏang tòan diện, đảng Cộng sản giao nhiệm vụ tìm hiểu về “Chủ nghĩa xã hội thật sự là gì?” cho Ủy viên Bộ Chính trị Trần Xuân Bách. Qua nghiên cứu thực tế ông Bách đã kết luận Việt Nam cần phải tìm một hướng đi riêng và cần nhịp nhàng đổi mới cả kinh tế lẫn chính trị: “Hai lãnh vực này phải nhịp nhàng, không chân trước chân sau, không tấp tểnh đi một chân.”
28 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 20185)
Điều này chỉ cho thấy rằng: Phục hưng con đường tơ lụa có nghĩa là các nhà lãnh đạo kinh tế Bắc Kinh đang triển khai một phương án mới trong chính sách tiếp cận thị trường từ Á sang Âu và Phi, đẩy lùi hoặc tước đoạt ảnh hưởng cố cựu của các quốc gia tư bản cũ như Pháp, Anh, Bỉ, Ý, Nhật và Mỹ…
25 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 19851)
Tại Little Havana ở Florida, nơi tập trung đông cư dân gốc Cuba kiên trì chống chế độ của Fidel Castro từ nửa thế kỉ qua, nhiều người lớn tuổi cho rằng Tổng thống Obama phản bội họ và bày tỏ sự bực tức cao độ. Còn người trẻ cho rằng đã đến lúc cần có quan hệ hai nước. Nhớ lại thời điểm tháng 7-1995, khi Hoa Kỳ quyết định nối lại bang giao với Việt Nam, Little Saigon ở California cũng ồn ào chống đối như thế.
23 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 20841)
Báo Anh tuần qua viết về Cuba và ba nhân vật liên quan đến dòng Tên (Jesuits). Ông Fidel Castro và người bạn lớn của Cuba, nhà văn Colombia Gabriel Garcia Marquez đều từng học trong trường do các giáo sỹ Jesuits dạy...Thậm chí, không phải tình cờ mà cả hai ông Barack Obama và Raul Castro đều chọn ngày sinh nhật 78 của Giáo hoàng đầu tiên người Nam Mỹ để công bố tin thay đổi ngoại giao.
22 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 19088)
Tổng thống Obama nói: “Sau hơn 50 năm chính sách cô lập đã chứng tỏ rằng không có hiệu quả, đã đến lúc bây giờ chúng ta phải thay đổi đường lối bang giao mới ”. Cùng lúc ấy, Chủ tịch Raul Castro cho dân chúng Cuba hay: “Dù còn khác biệt trên nhiều quan điểm giữa Hoa Kỳ và Cuba, bây giờ chúng ta cần phải theo đường lối mới tiến bộ hơn”.
14 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 21046)
Nếu Ngài TT Jimmy Carter có đủ can can đảm vì danh dự của nước Mỹ mà phơi bày chuyện ấy ra cộng đống quốc tế, trước lương tri của mọi tầng lớp người Mỹ thì sẽ không phải chỉ hai dân tộc Việt và Mỹ mà cả thế giới tri ân Ngài. Ngài sẽ là nhân vật lịch sử không những của riêng Việt Nam và Hoa Kỳ mà của cả nhân loại.
07 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 19978)
Lời Phi Lộ- Trong cuốn sách mới nhất vừa xuất bản gần đây vào năm 2014, có tựa đề “Trật Tự Thế Giới-World Order”, Tiến sỹ Henri Kissinger tố cáo Trung Quốc chưa bao giờ cảm thấy thoải mái khi đứng chung với các nước khác trên toàn cầu với vị trí đồng đẳng. Trung Quốc tự coi mình là chính quyền duy nhất cai trị thế giới…Nếu TQ cố bám lấy tư tưởng và theo đuổi kế hoạch thống trị này bằng cách yêu cầu các nước phải chọn hoặc chấp nhận trật tự mới của thế giới do TQ đề xuất hay chấp nhận trật tự thế giới hiện nay. Để làm áp lực cho việc thực thi này nghiêng về TQ, chắc chắn chính quyền Bắc Kinh sẽ tạo ra chiến tranh lạnh tại châu Á với chiêu bài‘Châu Á của người Á Châu’, hầu để triệt tiêu trật tự thế giới hiện nay.
04 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 17390)
‘Xoay Trục Về Châu Á Thái Bình Dương’, một trong những chính sách đối ngoại của Tổng thống Barack Obama được coi là thích đáng nhất trong việc đương đầu với sự vươn lên của Trung Quốc trong chiều hướng bành trướng và khống chế quân sự và kinh tế khu vực Châu Á Thái Bình Dương.
02 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 25676)
Đôi lời giới thiệu về tác giả Trần Văn Thưởng: Sau khi tham gia trận đánh Snoul với tư cách Tiểu Đoàn Trưởng TĐ1/8, tác giả được bổ nhiệm về trường Võ Bị Đà Lạt. Đến năm 1974, tác giả được đề cử theo học khóa Chỉ Huy và Tham Mưu Cao Cấp tại Leavenworth, và đến ngày mất nước tháng 5/1975 thì bị kẹt lại bên Mỹ. Hiện giờ tác giả là giáo sư toán tại một viện đại học Hoa Kỳ.
30 Tháng Mười Một 2014(Xem: 20463)
Chính quyền Việt nam vẫn tự cho họ là Đảng Cộng sản, nhưng tôi thấy ở Việt nam có tính thị trường tư bản hơn bất cứ nơi nào khác trên thế giới, kể cả ở Mỹ nơi mà nền kinh tế đưc quy định rất chặt chẽ. Điều này thật là khó hiểu.
26 Tháng Mười Một 2014(Xem: 20874)
Nợ chính phủ, còn gọi là Nợ Công hoặc Nợ quốc gia, là tổng giá trị các khoản tiền mà chính phủ thuộc mọi cấp từ trung ương đến địa phương đi vay từ người dân hay ngoại quốc để tài trợ cho các khoản thâm hụt ngân sách hằng năm.
23 Tháng Mười Một 2014(Xem: 19440)
Trả lời tại Quốc hội Việt Nam ngày 19 tháng 11 năm 2014, về quan hệ Việt - Trung, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã nêu ra sáu chữ là "vừa hợp tác, vừa đấu tranh”. Trước một kẻ thù luôn có âm mưu độc chiếm Biển Đông và thôn tính Việt Nam như Trung Quốc thì chủ trương "vừa hợp tác, vừa đấu tranh" có khả thi hay không?
16 Tháng Mười Một 2014(Xem: 20170)
Ngày 21.10.2014, khi Điếu Cày đến phi trường Los Angeles, người Việt tại vùng Nam Cali đã đón tiếp rất nồng nhiệt. Nhưng chuyệnĐiếu Cày đột nhiên được nhà cầm quyền CSVN phóng thích và cho đi Mỹ đã gây khá nhiều thắc mắc đối với dư luận trong cũng như ngoài nước.
12 Tháng Mười Một 2014(Xem: 19780)
Đúng một phần tư thế kỷ đã trôi qua từ ngày Bức tường Berlin sụp đổ, một khoảng thời gian đủ dài – một phần ba cuộc đời, năm nhiệm kỳ tổng thống, tổng bí thư – để so sánh Việt Nam và Đông Âu.
10 Tháng Mười Một 2014(Xem: 19092)
Việt Nam cũng cần các loại vũ khí phòng không và màn radar để bảo vệ bờ biền dài trên 3000 cây số. Việt Nam cũng rất mong được Mỹ “nới lỏng” những ràng buộc để được gia nhập tổ chức Mậu dịch Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (Trans-Pacific Parnership, TPP), nhưng phía Việt Nam, theo các tin ở Hoa Thịnh Đốn vẫn chưa chịu để cho Công nhân được quyền thành lập nghiệp đòan lao động độc lập bên ngòai Tổng liên đòan Lao động của Chính phủ và chưa thật sự có thị trường thương mại tự do để đủ điều kiện được công nhận là nền “Kinh tế Thị trường”.
09 Tháng Mười Một 2014(Xem: 18421)
Do đó, nếu như phe Cộng Hoà tiếp tục chính sách cù nhầy để gây khó khăn cho ông Obama trong những tranh cãi vô bổ như đòi đẩy lui đạo luật bảo hiểm y tế phổ quát (ACA) hoặc hăm he đóng cửa chính quyền vì bất đồng trong ngân sách v.v. . . thì tình hình nước Mỹ trong hai năm tới cũng chẳng tốt đẹp hay sáng sủa hơn. Đến chừng đó, cử tri khi đi vào thùng phiếu vào cuối năm 2016 cũng sẽ bầy tỏ sự bực tức của mình đối với họ cũng như họ vừa mới biểu lộ sự tức giận đó với ông Obama trong lần này. Trong bối cảnh đó, một Hillary Clinton xuất hiện với lời hứa hẹn là đưa ra giải pháp mới để giải quyết tình trạng bế tắc lâu năm tại thủ đô chắc chắn là sẽ dễ lọt tai nhiều người nghe hơn.
08 Tháng Mười Một 2014(Xem: 18889)
Không ai ngạc nhiên nếu quả thật có thỏa thuận về việc nối rông đối thoại giữa Trung Quốc và Nhật Bản trong tương lai gần đây. Mặc dầu trong gần thập niên vừa qua có sự tranh chấp chủ quyền lãnh thổ và biển đảo giữa TQ và Nhật bản rất là gay gắt, nhiều khi khiến thế giới lo sợ sự va chạm giữa TQ và Nhật có thể tỏa nhiệt gây ra chiến tranh bộc phát vì hồ sơ tranh chấp quần đảo ĐiếuNgư/Senkaku ở biển Hoa Đông.