Tôi thuộc Dân Chủ, nhưng việc Hillary đòi kiểm phiếu khiến tôi bất bình

01 Tháng Mười Hai 20165:59 CH(Xem: 11960)

"VĂN HÓA ONLINE-CALIFORNIA"  THỨ  SÁU  02  DEC  2016


 image015


BRYAN DEAN WRIGHT, SĨ QUAN TÌNH BÁO (ĐẢNG DÂN CHỦ), VIỆC HILLARY ĐÒI KIỂM PHIẾU LÀM TÔI LO LẮNG


Tôi thuộc đảng Dân Chủ, nhưng việc Hillary đòi kiểm phiếu đã tạo cho tôi nhiều lo lắng, bất bình.


Hôm thứ Bảy, Bà Hillary Clinton loan báo bà đã tham gia vào cuộc tái kiểm phiếu tại ít nhất là 3 tiểu bang của miền Trung Tây Hoa Kỳ, với thắc mắc rằng "một cuộc đếm phiếu chính xác" có được trình báo lên cho cử tri đoàn hay không. Sự việc này xảy ra chỉ khoảng ngắn sau gót chân của "bài diển văn nhượng bộ", trong đó bà nói với các ủng hộ viên của mình rằng " Chúng ta phải chấp nhận kết quả này… Ông Donald Trump sẽ là tổng thống của chúng ta. Chúng ta phải tiếp nhận ông bằng một tấm lòng cởi mở và trao cho ông cơ hội để lãnh đạo.”


Vài giờ sau khi bà Clinton tuyên bố lời nhận định của bà thì TT Obama tiếp nối lời bà nêu lên cùng một ý nguyện với quốc dân – và với đảng Dân Chủ của tôi. Đây là khoảnh khắc đầy tự hào cho nhiều người dân Mỹ. Chúng ta có thể ăn mừng một cuộc chuyển giao quyền lực rất hòa bình, ngay cả khi chúng ta không mấy hài lòng với kết quả của nó.


Bay giờ rõ ràng là bài diển văn của bà Clinton chẳng thật thà chút nào. Theo như cuộc vận động của bà thì họ đã có nhiều luật sư, nhiều khoa học gia về dữ kiện điện toán và nhiều phân tích gia phối hợp lại để kiểm tra kết quả khởi sự bắt tay làm việc ngay "sau ngày bầu cử" hoặc là sau ngày bà đọc diễn văn nhượng bộ đầy ý nghĩa . Mục tiêu của họ là : Tìm cho ra bằng chứng cho thấy kết quả bầu cử đã bị tin tặc nhúng tay vào sửa đổi, dù cho tổng thống --- và các đồng nghiệp của tôi trong làng tình báo -- nói rõ ràng rằng không có dấu chỉ nào cho thấy có sự xâm phạm từ nước ngoài vào các thùng phiếu.


Tại sao bà Clinton làm điều này nhỉ ? Một số người cho rằng đó là một thủ đoạn trả thù để biến ông Trump thành kẻ bất hợp pháp trước mắt của công chúng Mỹ.. Nhưng tôi nghi ngờ hành động này của bà là cú nghẹn thở cuối cùng đầy lúng túng của một chính trị gia đang tơi tả, không đủ sức chấp nhận thất bại bằng thái độ lịch duyệt.


Là một dảng viên Dân Chủ, tôi cảm thấy lo lắng và xấu hổ. Không như bà Hillary Clinton, Tôi nhận thức rằng lịch sử của nước Mỹ không chỉ được xây dựng bằng những kẻ chiến thắng dũng cảm mà còn bằng những người thua cuộc cao quý.


Bà Clinton không phải là đảng viên Dân Chủ đầu tiên của New York bị mất cơ hội làm tổng thống sau khi đã thắng phiếu của dân. Cái vinh dự biết chịu thua lịch duyệt đó được trao cho ông Samuel Tilden trong cuộc bầu cử đầy tranh đua vào năm 1876. Vào thời đó, Các ủng hộ viên của Tilden đều nắm chắc rằng ông Rutherford B. Hayes (người đắc cử tổng thống) – sẽ mang lại mạt vận cho đất nước. Một cử tri chê ông này đã viết lên câu : “Vĩnh biệt một chính quyền tự do, những cuộc bầu cử tự do, tự do ngôn luận, và tự do báo chí cũng như mọi quyền tự do dân sự.”


Sự đáp ứng của giới truyền thông cũng không kém phần nghẹn thở. Ông thần Báo chí và người bạn trong Đảng Dân Chủ là ông Joseph Pulitzer – một danh nhân của giải Pulitzer– đã kêu gọi 100,000 ủng hộ viên của ông Tilden trang bị vũ khí để phá phách thủ đô Washington D.C.
Cám ơn trời, những đầu óc tỉnh táo đã làm chủ được tình hình. Ông Tilden đã đọc một bài diễn văn nhượng bộ đáng nễ và đã xin từ chức để trở về New York.


Có lẽ trong tâm trí của ông Tilden có một vĩ nhân khác làm gương, đó là đại tưóng General Robert E. Lee, một người thua cuộc vĩ đại khác. Trước khi ông đầu hàng tại Appomattox gần cuối cuộc Nội Chiến, vị sĩ quan chỉ huy pháo binh của tướng Lee là - General Porter Alexander – đã đề nghị rằng quân đội của Miền Nam nên thu nhỏ lại thành từng toán du kích quân để tiếp tục chiến dấu cho đến khi quân miền Bắc kiệt quệ chịu thua. Tướng Lee đã từ chối và giải thích một cách tóm lược tại sao quân miền Nam cần phải chấp nhận thua trận. 


“Ông và tôi đều là người tin Chúa, chúng ta không có quyền chỉ xét về ảnh hưởng của cuộc chiến này lên chúng ta thôi đâu. Chúng ta phải xét đến ảnh hưởng lên toàn bộ đất nước. Đất nước này đã hổn loạn qua 4 năm chiến tranh. Nếu tôi theo lời khuyên của ông, thì mọi người… sẽ phải đi trộm cướp để sống. Họ sẽ trở thành những bọn cướp săn mồi … Chúng ta sẽ đưa đến một tình trạng chụp giựt và tình trạng này sẽ làm cho đất nước mất rất nhiều năm mới phục hồi được.”
Tướng Lee đã đầu hàng ngày hôm sau.


Trong chính trị và chiến tranh, bài học đã rõ: Những người Mỹ yêu nước không phải luôn luôn là người chiến thắng. Hiển nhiên, cách mà chúng ta thua lại là gương mẫu của chiến thắng. Nếu như ông Tilden dẫn quân đến D.C. – ông ta sẽ thắng phiếu của dân. Tướng Lee đã có thể mở cửa Hỏa Ngục và khiên cho phe miền Nam chiến thắng. Nhưng cả hai đều hiểu rằng có một cái gì đó mang lại hậu quả vỉ đại hơn nhiều: Nước Mỹ Cọng Hoà sáng giá hơn cá nhân vị kỷ hoặc tham vọng.


Qua việc bà Clinton ôm vào người kỳ vọng tái kiểm phiếu, thì rõ ràng bà này không thể chấp nhận thất bại với phong độ, hoặc bà không thể đánh giá quốc gia mình theo kiểu của Tilden hoặc Lee. Đó có nghĩa là… các bạn công dân Mỹ của tôi, và đặc biệt là các đồng chí Dân Chủ của tôi phải đứng dậy ngăn cản sự kiêu căng láo xược của bà Clinton. Chúng ta phải nêu rõ là chúng ta không bào chữa cho sự thất bại của chúng ta. Chúng ta sẽ không rượt theo bóng ma của những thằng tin tặc (hackers) ở nước ngoài.. Chúng ta sẽ không bị bôi lọ bởi những âm mưu của FBI, không trách móc ban tham mưu của chiến dịch tranh cử, không than khóc về những bài viết giả tạo trên Facebook hoặc trách móc ai đó là "đám vô lại" cả..


Không, chúng ta phải nhận thức rằng chúng ta thua vì đất nước này cần sự thay đổi và ứng cử viên của chúng ta có quá nhiều khuyết điểm và không đáng tin cậy để đảm nhiệm chức vụ đó.


Và rồi chúng ta sẽ cộng tác với vị đắc cử tổng thống là ông Trump để làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại. Khi mà những giải pháp ông ta đưa ra có ý nghĩa thiết thực, thì ông ta sẽ được lá phiếu ủng hộ của chúng ta. Khi ông ta lạc đuờng thì chúng ta sẽ buộc ông chịu trách nhiệm


Tóm lại, chúng ta sẽ là phe đối lập trung thực; chúng ta sẽ đưa ra những giải pháp tốt lành hơn. Đó là cách thức nước Mỹ làm việc./


Bryan Dean Wright


(Ông Bryan Dean Wright là một cựu sĩ quan tình báo CIA và là đảng viên Đảng Dân Chủ. Ông thường viết bài về chính trị, an ninh quốc gia và kinh tế / theo NĐC)

03 Tháng Ba 2016(Xem: 15819)
XEM THÊM: - Nguồn gốc đình Làng VN
31 Tháng Giêng 2016(Xem: 13750)
"Tài sản của các nhà “tư bản đỏ” và các quan chức ở Trung Quốc thường bị che giấu hoặc phân tán cho nhiều thành viên trong gia đình. Chính tờ Economist trong bài báo đã dẫn cũng thừa nhận rằng Trung Quốc là “nơi mà các bài báo phanh phui gần đây cho thấy nhiều chính trị gia có thế lực đã ngụy trang tài sản của họ bằng cách thuyết phục các bạn bè và gia đình giữ tài sản nhân danh họ” và “các ghi chép tài sản không đáng tin cậy cũng giúp che giấu ai sở hữu cái gì”.
26 Tháng Giêng 2016(Xem: 14363)
"Những nhận thức bảo thủ có thể thay đổi trong một sớm một chiều. Nhưng một con người hủ bại do tham nhũng, do chuyên quyền... thì không thể thay đổi được. Nếu lãnh đạo sắp tới có quyết tâm diệt tham nhũng, Việt Nam đã hội đủ điều kiện ban đầu để phát triển. Nếu các đảng viên hiện đang tham dự Đại hội 12 đặt quyền lợi và tương lai đất nước lên trên thì sẽ phải biết mình bầu cho ai".
24 Tháng Giêng 2016(Xem: 14356)
- "Nhiều người đang trông chờ “Luật về hội”, một đạo luật mà “Quốc hội của Đảng” (chứ không phải của Dân) hứa sẽ ban hành và chưa biết ngày nào sẽ ban hành. Tuy nhiên, nếu cứ trông chờ vào một đạo luật để có thể hội họp và lập hội thì đó có thể chỉ là một giấc mơ hay một ảo tưởng ...". - Xem lại bài 1: Mai Thái Lĩnh, Nhóm lợi ích là gì? http://www.nhatbaovanhoa.com Mục TIN NÓNG.
21 Tháng Giêng 2016(Xem: 15746)
17 Tháng Giêng 2016(Xem: 14808)
"Có thể thấy rằng khi bà Tống Mỹ Linh khuyên Tưởng Giới Thạch chạy ra đảo Đài Loan là bà có ý định trở lại lục địa không phải với vị thế của kẻ trốn chạy. Nhưng khi chứng kiến Đặng Tiểu Bình đã chiến thắng Magaret Thatcher năm 1984 trong việc lấy lại Hồng Kông thì bà đã hiểu vị thế của Đài Loan không còn như dự định được nữa".
10 Tháng Giêng 2016(Xem: 15381)
- Vì sao TBT Nguyễn Phú Trọng chống cho bằng được TT Nguyễn Tấn Dũng? - TT Nguyễn Tấn Dũng bị chống đối trên hai vấn đề: - Thứ nhất là đổi mới thể chế cho phù hợp với nền kinh tế mà nhà nước VN luôn luôn công khai xin các nước phát triển công nhận đó là nền kinh tế thị trường đích thực; - Thứ hai là không đổi độc lập chủ quyền biển đảo lấy "hữu nghị viển vông" với Trung Quốc.
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 14062)
"Phải chăng Thủ tướng Dũng đang quyết định việc “thay đổi thể chế cho bằng được”, từ mô hình Nhà nước lãnh đạo toàn diện dịch chuyển sang mô hình Nhà nước kiến tạo phát triển? Liệu những đề xuất trên của Thủ tướng Dũng có khả năng phủ bóng trên Đại Hội XII của Đảng Cộng Sản Việt Nam?"
05 Tháng Giêng 2016(Xem: 15032)
"Trong sự bi phẫn có chen vào cảm hứng bi hùng từ tứ thơ tuyệt đẹp của người tráng sĩ thời tao loạn ở buổi mạt kỳ vương triều Trần thế kỷ XIV chuyển sang XV trong cuộc chiến không cân sức chống quân xâm lược nhà Minh. Đẹp với hình tượng trong câu thơ mà người đời gọi là “thi trung hữu hoạ”: Thù nước chưa trả mà mái tóc đã bạc sớm, Bao phen mang gươm báu mài dưới bóng trăng. “Quốc thù vị báo đầu tiên bạch, Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma”.
04 Tháng Giêng 2016(Xem: 14326)
"... nhưng bài phát biểu của ông Tập Cận Bình cổ vũ tình hữu nghị Việt-Trung thắm thiết đã được đón nhận bằng một sự im lặng nặng nề và với vài tiếng vỗ tay lác đác khi ông chấm dứt bài phát biểu. Trên gương mặt cử tọa hội trường Quốc Hội hôm ấy lộ rõ vẻ chán chường, thờ ơ, thậm chí thù nghịch. "The Washington Post trích lời một quan chức Việt Nam, xin được miễn nêu tên vì đây là vấn đề “nhạy cảm,” cho biết là bầu không khí hôm ấy “rất căng thẳng.”