Vì sao Tàu khựa kéo HD 981 đi? Đừng tưởng bở!

17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 15135)

RFI Thứ năm 17 Tháng Bẩy 2014

Trung Quốc nghiên cứu khả năng khai thác khí đốt ở Biển Đông

image018

Biển Đông : tàu Trung Quốc bảo về gian khoan HD981, còn trong vùng biển Việt Nam. Ảnh ngày 15/07/2014

Reuters

Thanh Phương

Trong chiều hướng gia tăng sản xuất năng lượng ngoài khơi, Trung Quốc đang nghiên cứu khả năng xây dựng nhà máy nổi để khai thác khí đốt ở Biển Đông.

Theo hãng tin Reuters ngày 17/07/2014, tập đoàn năng lượng CNOOC của Trung Quốc đang nghiên cứu khả năng xây dựng một nhà máy khí hóa lỏng nổi trị giá hàng tỷ đô la để khai thác khí đốt ở vùng biển sâu của khu vực Biển Đông.

Theo Reuters, CNOOC chưa có thông báo chính thức, nhưng họ đang tiến hành nghiên cứu khả thi, theo lời các quan chức tập đoàn Nhà nước của Trung Quốc. Tập đoàn này cũng đang thảo luận với các công ty ngoại quốc khả năng tham gia thiết kế nhà máy nổi.

Các nhà máy nổi này có thể hút khí đốt lên và chuyển thành khí hóa lỏng và đưa sang các tàu để vận chuyển. Đây là công nghệ hiện chưa có nước nào sử dụng, thay thế cho các đường ống dẫn khí dưới đáy biển, để khai thái các mỏ khí nằm xa bờ hoặc quá nhỏ.

Trên toàn thế giới, hiện có khoảng 10 nhà máy khí hóa lỏng nổi được dự trù, trong đó một số đang được xây dựng. Nhà máy nổi lớn nhất, mang tên Prelude, của công ty Royal Dutch Shell, dự trù sẽ bắt đầu sản xuất từ các mỏ khí của Úc kể từ năm 2017.

Về phần nhà máy nổi của Trung Quốc thì phải mất nhiều năm mới xây dựng xong, nhưng các quan chức ngành công nghiệp của nước này cho biết kế hoạch nói trên sẽ là một thành tố quan trọng trong chiến lược của Bắc Kinh ở Biển Đông, trong bối cảnh Trung Quốc đang nỗ lực gia tăng sản lượng dầu khí ngoài khơi.

Tập đoàn CNOOC cho biết là họ sẽ tiến hành thêm các cuộc thăm dò với mục tiêu là từ đây đến năm 2020 sẽ tìm ra một mỏ dầu khí quan trọng không kém mỏ Đại Khánh trong đất liền, ở miền Đông Bắc Trung Quốc. Mỏ này có sản lượng tương đương 1 triệu thùng dầu mỗi ngày.

CNOOC là tập đoàn sở hữu giàn khoan Hải Dương 981 mà Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Trung Quốc ( CNPC) vào đầu tháng 5 vừa qua đã đưa vào đặt tại khu vực mà theo Hà Nội nằm trong thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.

Hành động này đã gây nên khủng hoảng nghiêm trọng giữa Trung Quốc và Việt Nam. Nhưng hôm qua, tập đoàn CNPC tuyên bố giàn khoan này đã hoàn thành nhiệm vụ sau khi tìm thấy những dấu hiệu dầu khí gần quần đảo Hoàng Sa, cho nên đã quyết định rút giàn khoan về khu vực gần đảo Hải Nam, sớm hơn dự kiến ban đầu là 15/08.

Hôm qua, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ Jen Psaki đã hoan nghênh việc Trung Quốc rút giản khoan đi, nhưng bà nhắc lại lập trường của Washington rằng các bên tranh chấp ở Biển Đông “cần làm rõ các đòi hỏi chủ quyền theo đúng công pháp quốc tế để có ứng xử và hoạt động thích hợp tại các vùng tranh chấp”. Phát ngôn viên bộ Ngoại giao Mỹ kêu gọi các bên ngưng “mọi hành động khiêu khích đơn phương”.

+++++++++++++++++++

Giải mã việc TQ rút giàn khoan

BBC - thứ tư, 16 tháng 7, 2014

image019

Việt Nam và Trung Quốc đã được gì và mất gì sau hơn hai tháng đối đầu trên Biển Đông?

Các học giả trong và ngoài nước có những nhận định khác nhau về động thái của Trung Quốc rút giàn khoan ra khỏi vùng biển gần quần đảo Hoàng Sa sau hơn hai tháng giàn khoan này được triển khai tại đây.

Vào tối hôm 15/7, phía Trung Quốc thông báo họ đã rút giàn khoan Hải Dương 981 về vị trí gần đảo Hải Nam vì lý do ‘mùa mưa bão đã đến’, theo Tân Hoa Xã.

Một nhà nghiên cứu từ trong nước cho rằng đây có thể được xem là ‘thắng lợi ngoại giao’ của Việt Nam trong khi một học giả nước ngoài nhận định Trung Quốc có ‘mưu tính chính trị’ đằng sau hành động này.

Trao đổi với BBC, Tiến sỹ Nguyễn Thị Lan Anh, phó giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Biển Đông của Học viện Ngoại giao Việt Nam, nói rằng việc Trung Quốc rút giàn khoan sớm hơn một tháng so với kế hoạch là ‘nhờ tiếng nói của Việt Nam cũng như dư luận thế giới’.

“Dù trực tiếp hay gián tiếp thì rõ ràng hành động này của Trung Quốc không thể không tính đến phản ứng từ phía Việt Nam và thế giới,” bà giải thích.

“Việt Nam đã làm tất cả mọi việc cần thiết về ngoại giao và dư luận thế giới cũng có những phản ứng thể hiện quan điểm về việc Trung Quốc đặt giàn khoan,” Tiến sỹ Lan Anh nói thêm.

Theo bà thì Việt Nam đã ‘thắng lợi về mặt ngoại giao’ bằng ‘sự kiên trì, tuân thủ luật pháp quốc tế và thiện chí hòa bình’.

"Nếu mục tiêu lớn hơn là áp đặt đường lưỡi bò thì có thể nói là thất bại. Trung Quốc đã nhận được phản ánh rất mạnh mẽ từ các quốc gia ven biển. Trung Quốc đã mất đi hình ảnh thân thiện và trỗi dậy hòa bình mà họ gầy dựng bấy lâu nay và thế giới đã biết rõ hơn về tham vọng của Trung Quốc."

Tiến sỹ Nguyễn Thị Lan Anh, Học viện Ngoại giao Việt Nam

Về việc Trung Quốc tuyên bố họ rút giàn khoan ‘vì mưa bão’, bà cho rằng chính quyền Trung Quốc ‘muốn giải thích với dư luận trong nước’ và ‘giữ thể diện một nước lớn’.

Tuy nhiên, Tiến sỹ Lan Anh đánh giá cao động thái này của Trung Quốc.

“Quan trọng là kết quả và tác động với tình hình hiện nay,” bà nói và cho rằng việc rút giàn khoan đã làm ‘giảm bớt căng thẳng và giữ thể diện cho tất cả các bên’.

“Cả hai bên được coi là đã thắng lợi,” bà nói.

Trung Quốc mất hình ảnh?

Về lâu dài, bà Lan Anh phân tích rằng thông báo của phía Trung Quốc có nói là ‘chưa có ý định khai thác thương mại’ nên có thể trong tương lai gần Trung Quốc ‘sẽ không có động thái leo thang’.

Điều này, theo bà, sẽ ‘mở đường cho thỏa thuận ổn định hơn cho Biển Đông’.

image020

Có phải Trung Quốc rút giàn khoan là vì bão?

“Động thái vừa rồi của Trung Quốc cho thấy phản ứng quyết liệt của Việt Nam nên tôi không nghĩ là họ sẽ manh động tiến hành khai thác trong tương lai gần.”

Về biện pháp pháp lý mà Việt Nam đang tính toán trước Trung Quốc, bà Lan Anh cho rằng động thái rút giàn khoan ‘có thể chưa tạo ra áp lực lớn hay mối nguy cơ lớn khiến Việt Nam phải cân nhắc áp dụng ngay lập tức’.

Tuy nhiên, bà cho rằng biện pháp này ‘đòi hỏi quá trình cân nhắc kỹ lưỡng’ và đây là ‘một trong những biện pháp Việt Nam đã cân nhắc lâu nay’.

Khi được hỏi Trung Quốc có đạt được mục tiêu hay không với việc triển khai giàn khoan Hải Dương 981, Tiến sỹ Lan Anh nhận định:

“Nếu mục tiêu như Trung Quốc tuyên bố là thăm dò khảo sát thì coi như là đã đạt được.

image021

Lực lượng cảnh sát biển Việt Nam đã hành động quyết liệt trước giàn khoan Trung Quốc

Còn nếu mục tiêu lớn hơn là áp đặt đường lưỡi bò thì có thể nói là thất bại. Trung Quốc đã nhận được phản ánh rất mạnh mẽ từ các quốc gia ven biển. Trung Quốc đã mất đi hình ảnh thân thiện và trỗi dậy hòa bình mà họ gầy dựng bấy lâu nay và thế giới đã biết rõ hơn về tham vọng của Trung Quốc.”

‘Lý do chính trị’

Trong khi đó, Giáo sư Carlyle Thayer, một chuyên gia của Học viện Quốc phòng Úc chuyên theo dõi tình hình Việt Nam, nhận định rằng Trung Quốc ‘có lý do chính trị’ đằng sau việc rút giàn khoan và lý do thời tiết họ đưa ra ‘chỉ là cái cớ’.

“Lý do chính trị là đặc biệt quan trọng,” ông nói trong một cuộc phỏng vấn với BBC.

Ông phân tích rằng Trung Quốc đưa ra quyết định này trong bối cảnh giàn khoan của họ ‘gây tác dụng ngược’ trong khu vực trong lúc Hoa Kỳ ‘tỏ dấu hiệu sẽ khởi động chiến dịch phản công chính trị’, Việt Nam đe dọa dùng biện pháp pháp lý và một số ‘thành phần ở Việt Nam đang kêu gọi phải tìm kiếm liên minh’ trong khi chuyến thăm Mỹ vào tháng Chín của Ngoại trưởng Phạm Bình Minh vẫn còn treo lơ lửng.

image022

Trung Quốc muốn 'dụ' Việt Nam đừng nhờ vả Mỹ với việc họ rút giàn khoan?

Với việc rút giàn khoan thì Trung Quốc đã hóa giải những thách thức này, theo Giáo sư Thayer.

Theo đó, Trung Quốc muốn gửi thông điệp là ‘chúng tôi không còn khủng hoảng hay đối đầu nữa, căng thẳng đã hạ nhiệt’.

“Trung Quốc muốn lôi kéo Việt Nam vào con đường đàm phán song phương, ngăn chặn những thành phần trong Bộ Chính trị Việt Nam muốn tìm kiếm sự trợ giúp, tránh khả năng Việt Nam có hành động pháp lý, tạo cơ hội và bầu không khí thuận lợi cho Diễn đàn An ninh khu vực (ARF) sắp diễn ra,” ông phân tích.

Theo Giáo sư Thayer, nếu như Mỹ đến hội nghị ARF lần này với ý muốn gây sức ép để Trung Quốc tuân thủ các chuẩn mực quốc tế trong hành động của mình thì Trung Quốc sẽ có thể nói rằng: “Đây không phải là chuyện của Mỹ. Vấn đề giờ đây đã được thảo luận song phương với Việt Nam và sự can thiệp của Mỹ chỉ làm mọi chuyện thêm phức tạp”.

‘Từ đối đầu sang chính trị’

“Cả nước Việt Nam với 90 triệu dân chỉ bằng một tỉnh cỡ trung của Trung Quốc,” ông nói, “Việt Nam có rất ít chọn lựa và khả năng xoay sở.”

“Nếu Trung Quốc muốn đặt giàn khoan ở đó vô thời hạn thì Việt Nam cũng không làm gì được.”

“Tuy nhiên, Trung Quốc muốn tránh hậu quả của việc đối đầu không có điểm dừng với việc cân nhắc bối cảnh quốc tế và các cuộc đàm phán cấp cao với Hoa Kỳ.”

“Việc Trung Quốc thả 13 ngư dân Việt Nam là một dấu hiệu nữa cho thấy Trung Quốc giờ đây đang chuyển từ đối đầu sang bàn cờ chính trị,” ông nói thêm.

Về phía các nước Asean, ông Thayer cho rằng họ đều ‘thở phào’ khi thấy căng thẳng hạ nhiệt vì họ ‘không muốn đi theo Mỹ để gây sức ép với Trung Quốc’.

Về việc Trung Quốc vẫn giữ nguyên lập trường trong tranh chấp chủ quyền với Việt Nam trên Biển Đông, ông cho rằng ‘đây là điều rất rõ ràng’.

Tuy nhiên, với việc Trung Quốc muốn khẳng định chủ quyền bằng cách triển khai giàn khoan thì ông Thayer cho rằng ‘họ đã không thành công’ bởi vì gặp phải ‘phản ứng hàng ngày của Việt Nam’.

“Cả hai đều có thể cho rằng mình đã thắng,” ông nói. “Trung Quốc thì nói họ đã hoàn tất việc thăm dò cho mục đích thương mại còn Việt Nam thì nói rằng sự phản đối của họ đã khiến Trung Quốc phải dời giàn khoan.”/

+++++++++++++++++++

TQ tăng khảo cổ hải dương ở Biển Đông

BBC - thứ hai, 14 tháng 7, 2014

image024

Trung Quốc dự định khai quật các xác tàu đắm gần Hoàng Sa (hình minh họa)

Trung Quốc đang đẩy mạnh nghiên cứu khảo cổ hải dương ở Biển Đông trong kế hoạch muốn đăng ký ‘Con đường Tơ lụa trên biển’ với Liên Hiệp Quốc.

Theo trang Tân Hoa Xã hôm 9/7, trong vòng hai năm tới, các xác tàu đắm gần Hoàng Sa mà Trung Quốc gọi là Tây Sa sẽ được khai quật, một quan chức ngành văn hóa và di sản tại tỉnh Hải Nam cho hay.

Các di tích xây dựng và hiện vật điêu khắc tính từ thời nhà Thanh (1644-1911) đã được tìm thấy ở các điểm quanh Hoàng Sa, theo Tân Hoa Xã.

Nay, chương trình khai quật dưới nước đã và đang được triển khai về phía Nam, tới quần đảo Trường Sa mà Trung Quốc gọi là Nam Sa.

Báo chí Trung Quốc cho rằng các vật liệu “có thể do các tàu thuyền của người di dân Trung Quốc chuyên chở”.

Quan chức đảo Hải Nam cho hay dự án của họ, thực hiện từ Tam Sa “gồm một căn cứ khảo cổ biển, một trạm nghiên cứu và một bảo tàng về Biển Nam Hải đã lên kế hoạch nhằm bảo vệ Con đường Tơ lụa trên biển.

Dự kiến, Trung Quốc muốn đưa chương trình về hải lộ có từ thời Tần và xuyên qua vùng Đông Nam Á, sang Ấn Độ Dương và tới cả Địa Trung Hải vào danh sách các di sản UNESCO./

++++++++++++++++++++

INFONET - 15/07/14 13:05

Trung Quốc định 'gài bẫy' UNESCO để cướp Biển Đông

image025

“Họ đã lợi dụng vấn đề văn hóa, di sản, lịch sử để định “gài bẫy” UNESCO, rồi quay sang khẳng định UNESCO công nhận như vậy thì họ có chủ quyền. Đó là âm mưu, thủ đoạn của Trung Quốc mà chúng ta cần hết sức lưu ý”.

Ngay khi nhận được thông tin Trung Quốc đòi đăng ký "Con đường tơ lụa trên biển" và những cổ vật ở khu vực Hoàng Sa là “di sản cổ vật” với UNESCO, PV Infonet đã có cuộc trao đổi với TS Trần Công Trục, Nguyên Trưởng Ban biên giới Chính phủ về vấn đề này. Dưới đây là chia sẻ của ông.

Trước hết, việc mà các nhà khảo cổ Trung Quốc đã đào bới, tìm ra các cổ vật tại khu vực quần đảo Hoàng Sa không phải là lần đầu tiên. Từ lâu, họ đã nói, họ đã đào được đồng tiền như đồng tiền Vĩnh Lạc thời nhà Minh, di vật tàu đắm... Trong quá trình nghiên cứu của tôi, nghe họ nói nhiều. Vấn đề ở đây, chúng ta đều biết quần đảo Hoàng Sa Trường Sa là những nơi có đảo đá, bãi cạn đây là khu vực rất nguy hiểm, tàu thuyền đi ngang qua nếu không nắm được rất dễ mắc cạn và đắm... Đặc biệt thế kỷ trước đây, khi nền hàng hải mới phát triển, việc đi lại tàu thuyền ở đây rất hay bị đắm.

image025

Trung Quốc tìm kiếm khảo cố bất hợp pháp tại khu vực Hoàng Sa

 

Ví dụ tàu vào thập kỷ cuối cùng của thế kỷ 19 khi hai tàu Bellona và Umeji Maru bị đắm ở Hoàng Sa và bị ngư dân Trung Quốc cướp tài sản, nhà cầm quyền Trung Quốc tại Quảng Đông đã lập luận rằng quần đảo Hoàng Sa là lãnh thổ bị bỏ rơi, không thuộc về Trung Quốc nên họ không chịu trách nhiệm.... Nên chuyện có những chiếc tàu bị đắm ở dưới này là có. Những tàu thuyền của người Trung Quốc đi qua đây, do xác định đường đi lối lại không được tốt, nên việc bị đắm là chuyện bình thường. Do đó tôi nghĩ dưới đáy biển khu vực này luôn ẩn chứa những cổ vật, di tích của những con tàu bị đắm là có.

Trước đây, Trung Quốc đã thông tin nhiều lần về vấn đề này. Vấn đề ở đây là chuyện tàu đắm ở khu vực quần đảo Hoàng Sa, nếu như nó nằm trong vùng biển được tính thuộc các đảo quần đảo này, chẳng hạn như lãnh hải 12 hải lý, như vậy toàn bộ cổ vật tàu bị đắm sẽ thuộc quốc gia có chủ quyền. Không ai được phép đòi hỏi hoặc tìm kiếm để phục vụ cho lợi ích của mình. Điều này là đương nhiên nghiêm cấm.

Vấn đề thứ 2, việc Trung Quốc tiến hành khảo sát tìm ra các di vật, vào trong vùng biển đó để tìm kiếm, là vi phạm chủ quyền của Việt Nam. Đây một lần nữa thể hiện sự vi phạm của họ, ngoài những hành động vi phạm chủ quyền khác như dùng vũ lực cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, từ năm 1974 trở về trước. Sau đó họ tiến hành xây dựng khu vực này như chúng ta đã biết. Việc họ tiến hành khảo cổ cũng là một hành động vi phạm chủ quyền Hoàng Sa của Việt Nam.

Vấn đề thứ 3, tại sao Trung Quốc thường xuyên công bố cái gọi là “di vật khảo cổ” để tìm ra di vật có liên quan đến hoạt động của người Trung Quốc. Điều này nằm trong âm mưu, chủ trương của họ, phục vụ cho quan điểm pháp lý của họ như họ đã công bố về những quần đảo mà họ gọi là Nam Sa, Trung Sa, Tây Sa. Họ cho rằng người Trung Quốc đã phát hiện ra, đặt tên và vẽ bản đồ... từ 2.000 năm nay.

Việc họ cố tinh tìm ra các cổ vật, rồi “quàng xiên” dấu tích đó thể hiện người Trung Quốc đã xuống đây. Để họ bảo vệ quyền thụ đắc lãnh thổ theo quan điểm “danh nghĩa lịch sử, chủ quyền lịch sử”. Chuyện họ khảo sát để chứng minh lập luận này là một thủ đoạn, chủ trương họ đã làm. Lần này họ tiếp tục làm để khẳng định điều đó. Họ muốn khẳng định dư luận trong nước, dư luận quốc tế rằng người Trung Quốc xuống đây, làm ăn ở đây.

Như vậy, việc có tàu đắm của nước ngoài tại khu vực quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam không có nghĩa rằng khu vực đó thuộc chủ quyền của nước có tàu bị đắm. Nếu dùng cách chứng minh này của Trung Quốc thì có thể tìm thấy hài cốt binh lính Pháp ở Matxcova (Nga), còn ở Đống Đa của chúng ta có nhiều xương cốt di vật của người Trung Quốc (thời kỳ Mãn Thanh)...

Câu hỏi đặt ra việc làm này có giá trị pháp lý hay không? Tôi khẳng định rằng nó không có ý nghĩa gì về mặt pháp lý. Vì việc tìm ra mảnh bát, con tàu bị đắm đây là chuyện hết sức bình thường trên khu vực này mà tàu thuyền của các nước qua lại rất nhiều. Không chỉ có tàu bè Trung Quốc và tàu Việt Nam mà còn có các tàu của các cường quốc hàng hải quốc tế và khu vực trước đây đều đi qua khu vực này... có nhiều con tàu bị đắm. 

Như vậy, việc có tàu đắm của nước ngoài tại khu vực quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam không có nghĩa rằng khu vực đó thuộc chủ quyền của nước có tàu bị đắm. Nếu dùng cách chứng minh này thì người ta có thể tìm thấy hài cốt binh lính Pháp ở Matxcova (Nga), còn ở Đống Đa của chúng ta có nhiều xương cốt di vật của người Trung Quốc (thời kỳ Mãn Thanh) hay gần đây khu vực như Chợ Lớn, có rất nhiều Hoa kiều ở....

Trên cơ sở di vật họ đào được để công nhận di sản “cổ vật” con đường “Tơ lụa trên Biển Đông”, Trung Quốc đang muốn tổ chức UNESCO công nhận di sản cổ vật này.

Có thể tổ chức UNESCO căn cứ vào các dấu hiệu có giá trị của di sản mà công nhận. Nhưng cái Trung Quốc muốn qua sự công nhận đó, họ khẳng định rằng “họ là chủ”, làm chủ vùng này nên họ có chủ quyền với khu vực này. Vấn đề là “mưu đồ” của họ là như thế...

Họ đã lợi dụng vấn đề văn hóa, di sản, lịch sử “gài bẫy” UNESCO, rồi quay sang khẳng định UNESCO công nhận như vậy thì họ có chủ quyền. Đó là âm mưu, thủ đoạn của Trung Quốc mà chúng ta cần hết sức lưu ý.

Điều này họ đã từng làm với các tổ chức khoa học khác như khí tượng, địa chất..., chứ không riêng gì UNESCO. Đấy là những cách mà họ đã dùng như lợi dụng công việc, nghiên cứu khoa học có liên quan để từng bước “nói không thành có”

Sự kiện này, tôi cũng không lấy làm lạ, trước đây họ cũng đã làm nhiều chuyện tương tự và chúng ta cũng có phản ứng kịp thời. Tôi nghĩ chúng ta phải luôn cảnh giác, khi tham gia các hội nghị khoa học, nếu thấy những chuyện tương tự, chúng ta phải có tiếng nói phản đối ngay. Nếu chúng ta không lên tiếng phản đối, bảo lưu chủ quyền quốc gia của chúng ta, thì họ sẽ nói rằng: “Chúng tôi đưa ra nhưng các đại biểu Việt Nam không có phản đối gì”.

Đến thời điểm này, chưa thể nói là UNESCO có bác bỏ đòi hỏi của Trung Quốc hay không, điều này hoàn toàn nằm trong quy chế, điều lệ của UNESCO. Do đó, trách nhiệm là ở chúng ta là cần phải chủ động có những bảo lưu cần thiết để khi tổ chức UNESCO cân nhắc đưa ra quyết định sẽ phải tính toán, để tránh đi những mưu đồ của Trung Quốc trong việc gián tiếp thừa nhận chủ quyền không phải của Trung Quốc. Nếu chúng ta không có bảo lưu, phản đối cần thiết, rất có thể UNESCO sẽ có quyết định...

Tôi nhắc lại, trách nhiệm của Việt Nam là phải đưa ra những phân tích, phản đối kịp thời để UNESCO không ra một quyết định vội vàng và tránh đi hậu quả xấu từ âm mưu thủ đoạn của Trung Quốc.

Hồng Chuyên (ghi theo lời TS Trần Công Trục)

++++++++++++++++++++

Thủy Quân Lục Chiến VNCH bắt sống 60 dân quân Trung Cộng tại Hoàng Sa năm 1959

(06/22/2014 09:14 PM) (Xem: 161)

image028
Thủy quân lục chiến Việt Nam Cộng Hòa đổ bộ lên đảo Ducan (Quang Hòa) là một trong các đảo thuộc nhóm Hoàng Sa tây dưới sự chỉ huy của Trung Úy TQLC Cổ Tấn Tinh Châu.
Ảnh tư liệu của Cổ Tấn Tinh Châu cung cấp cho Văn Hóa Magazine.

Năm 1959 Thủy Quân Lục Chiến VNCH đã bắt sống 60 dân quân Trung Cộng tại Hoàng Sa

Hồi ký của cựu Đại Tá TQLC Cổ Tấn Tinh Châu

Gần đây, sau khi Trung cộng ồ ạt kéo giàn khoan xâm chiếm thềm lục địa VN và dân Việt khắp nơi trên thế giới biểu tình đòi lại quần đảo Hoàng Sa. Hầu như phần lớn cộng đồng Việt chỉ biết đến trận hải chiến Hoàng Sa diễn ra vào tháng 1/1974 giữa Hải Quân VNCH và hải quân Trung Cộng, nhưng ít ai biết là 15 năm trước đó, tháng 1/1959, đã có một trận đụng độ giữa Thủy Quân Lục Chiến VNCH và quân Trung Cộng (giả dạng là ngư dân) ở Hoàng Sa.

Sau khi Thủ tướng CSVN Phạm Văn Đồng ký công thư 1958, Trung Cộng đã đem dân quân đến thiết lập cơ sở tại các đảo thuộc nhóm Hoàng Sa tây, nhưng chúng đã bị TQLC/VNCH phát hiện, đổ bộ lên đảo đánh đuổi và bắt sống.

Người chỉ huy trực tiếp cuộc hành quân này là Trung Úy Cổ Tấn Tinh Châu, ĐĐT/ĐĐ.3/TĐ.2 TQLC. Năm 1963, Đại úy Cổ Tấn Tinh Châu là Tiểu Đoàn Trưởng TĐ.2/TQLC và sau này ông là Thiếu Tá phụ tá CHT trường Võ Bị Quốc Gia VN. Chức vụ cuối cùng của ông là Đại Tá.

Sau đây là bài viết của Mũ Xanh Cổ Tấn Tinh Châu.

 image029

Chiếm Lại Đảo DUCAN

Vào khỏang đầu năm 1959, Chỉ Huy Trưởng TQLCVN là Thiếu Tá Lê Như Hùng, Tiểu Đoàn Trưởng TĐ.2 TQLC là Đại Úy Nguyễn Thành Yên. Tôi, Trung Úy Cổ Tấn Tinh Châu, Đại Đội trưởng ĐĐ3/TĐ2 TQLC. Đại đội tôi đang đóng ở Cam Ranh thì được lệnh đem đại đội ra kiểm soát các đảo trong quẩn đảo Hoàng Sa là Pattle (đảo chánh), Robert, Duncan, Drumont và Money. Khi đến quần đảo Hoàng Sa thì tôi đóng quân tại đảo Pattle với 2 trung đội, còn một trung đội thì đóng trên đảo Robert. Hai ngày sau tôi nhận được lệnh di chuyển bằng chiến hạm do HQ Trung Úy Vũ Xuân An (sau này là HQ đại tá, định cư ở Canada) làm hạm trưởng đến kiểm soát đảo Ducan, tên Việt Nam sau này là đảo Quang Hòa, cách đảo Pattle chừng 1 giờ 30 phút đi bằng tàu.

Tôi chỉ đi với một trung đội+, phần còn lại đóng và giữ hai đảo Pattle và Robert. Tàu chạy được khoảng gần một giờ thì hạm trưởng Vũ Xuân An chiếu ống nhòm và nói với tôi là trên đảo Ducan có lá cờ nhưng không phải là cờ đỏ sao vàng, rồi anh đưa ống nhòm cho tôi xem. Sau khi quan sát kỹ, tôi nói với anh đó là cờ Trung Cộng, cờ đỏ 5 sao vàng.

image030

Tôi và hạm trưởng hội ý với nhau và quyết định dừng tàu lại để báo cáo về Bộ Tư Lệnh Hải Quân, vì thời gian đó TQLC còn dưới quyền chỉ huy của Bộ Tư Lệnh Hải Quân. Sau chừng một tiếng thì chúng tôi nhận được lệnh thượng cấp cho chiếm lại đảo Ducan.

Chiến hạm chở chúng tôi không phải là loại tàu đổ bộ nên tàu phải đậu cách bờ trên một cây số, vì đây là bãi san hô, không thể vào gần hơn được cũng không có xuồng để vào bờ. Tôi có nêu vần đề khó khăn này với hạm trưởng và yêu cầu báo cáo về BTL/HQ thì tôi được lệnh “bằng mọi giá phải chiếm”.

Đây là lúc khó khăn nhất mà tôi “đơn thân độc mã” phải quyết định một mình, không liên lạc được với Đại Úy Tiểu Đoàn Trưởng Nguyễn Thành Yên để vấn kế. Không có xuồng thì phải lội trên bãi san hô gập ghềnh ngập nước nông sâu chứ đâu phải bãi cát phẳng phiu như BTL/HQ nghĩ rồi cho lệnh “bằng mọi giá”! Rõ là lệnh đi với lạc!

Đảo Ducan hình móng ngựa, có cây cối khá nhiều, nhìn lên đảo tôi thấy có hai dẫy nhà vách cây lợp lá, thấp thoáng có bóng người đi lại sinh hoạt bình thường, dường như họ không biết có Hải Quân và TQLC/VN đang chuẩn bị tấn công họ để chiếm lại đảo.

Khi có lệnh phải chiếm đảo bằng mọi giá mà tàu không vào sát bờ được, tàu cũng không có xuồng đổ bộ, để hạn chế tối đa thiệt hại cho đơn vị mình, tôi đã yêu cầu hạm trưởng yểm trợ hải pháo, tác xạ tối đa lên mục tiêu trước khi TQLC đổ bộ. Nhưng sau khi quan sát tình hình trên đảo tôi thay đổi ý định và yêu cầu HQ chỉ tác xạ lên mục tiêu khi chúng tôi đã nổ súng trước. Sở dĩ tôi thay đổi kế hoạch hỏa lực yểm trợ vì những lý do:

1/ Cờ Trung Cộng rõ ràng trên đảo, nhưng chưa xác định được những người trên đó là quân hay dân hoặc cả hai lẫn lộn nên nếu HQ tác xạ hải pháo lên đảo trước thì chắc chắn có thương vong, chết dân tội nghiệp.

2/ Dường như lực lượng trên đảo không biết sắp bị tấn công nên tôi chưa xin HQ tác xạ lên mục tiêu trước để giữ yếu tố bất ngờ.

3/ Nếu trên đảo là quân TC, có vũ khí, khi HQVN nổ súng coi như báo động cho họ chạy ra tuyến phòng thủ thì khi TQLCVN bì bõm lội nước tiến lên thì chắc chắn sẽ là những tấm bia di chuyển dưới nước để quân địch trên bờ tác xạ, thiệt hại cho TQLC là chắc chắn nhưng chưa chắc đã chiếm được đảo. Đây là những giờ phút quan trọng nhất của các cấp chỉ huy trực tiếp tại mặt trận.

Do đó tôi yêu cầu HQ sẵn sàng và chỉ trực xạ và bắn tối đa lên mục tiêu khi có súng của địch quân từ trên đảo bắn vào TQLC chúng tôi đang lội nước, đạp lên đá san hô tiến vào bờ.

image031

Chúng tôi đổ bộ xuống, tiến quân rất chậm và khó vì bước trên đá san hô. Khi đến gần bờ thì nước lại sâu nên tiến quân không nhanh được.Có nơi chúng tôi phải kéo binh sĩ lên khỏi những vũng sâu.

Vừa tiến quân vừa hồi hộp, nếu lúc này có tiếng súng nổ trên đảo bắn ra thì TQLC chịu trận nằm giữa 2 lằn đạn. Đạn của địch từ trên đảo bắn ra và hải pháo của quân bạn Hải Quân từ ngoài biển tác xạ vào. Thương vong chắc chắn là lớn!

Rất may mắn, đã không có một tiếng súng nổ khi chúng tôi hô “xung phong” ào ạt tiến lên đảo, bắt được tất cả là 60 “thanh niên” không trang bị vũ khí, rồi đưa ra chiến hạm của Trung úy An bằng xuồng của Trung cộng.

Tôi suy nghĩ đây không phải là thường dân Trung Cộng mà là dân quân, chắc chắn chúng phải có vũ khí, nhưng chúng đã chôn dấu kỹ để khỏi lộ diện là mang quân đi xâm lăng nước láng giềng mà chỉ là giả dạng thường dân đi tha phương “cẩu sực” mà thôi, ngoài ra còn có mục đích để dò phản ứng của VNCH và Hoa Kỳ nữa. Vì vào thời điểm này TC còn quá yếu so với HK. Nghĩ vậy, nhưng đó là chuyện của thượng cấp, còn tôi chỉ là cấp đại đội trưởng TQLC đã hoàn tất nhiệm vụ, đã bắt được “dân TC” trên đảo, có nghĩa là đã thi hành nhiệm vụ xong, không tốn một viên đạn, máu TQLC có chảy nhưng do san hô đâm. Chúng tôi để nguyên hai dẫy nhà đã xây cất 5 hay 6 tháng rồi, chúng tôi chỉ tịch thu lá cờ Trung Cộng mà thôi.

Sau đó chiến hạm cũng phát giác quanh đảo Ducan thêm 5 ghe nữa, chúng tôi đuổi theo bắt được và kéo về đảo chính Pattle nơi Đại Đội 3/TĐ.2/TQLC đóng quân, còn hơn 60 “dân TC” thì đem về Đà Nẵng.

Chiều hôm đó Thiếu Tá Lê Như Hùng CHT/TQLC đã dùng máy bay Dakota (C47) bay vòng vòng trên đảo Pattle để khuyến khích khen ngợi tinh thần anh em binh sĩ, vì ở Hoàng Sa không có sân bay.

Một tuần sau, số người bị bắt trên ghe được đưa trở ra đảo Pattle và thả họ cùng trả mấy chiếc ghe lại cho họ. Còn 60 dân (quân) TC bắt được trên đảo Ducan thì một tháng sau trao trả sang Hồng Kông.

Và sau đó thì TQLC chỉ đóng quân trên 2 đảo Pattle và Robert mà thôi, không có ai đóng quân trên đảo Ducan nữa./

© Mũ Xanh Cố Tấn Tinh Châu

21 Tháng Ba 2016(Xem: 13216)
Trả lời hãng tin Anh, tư lệnh Hải Quân Mỹ nói rõ là « đã nhận thấy tàu Trung Quốc đang có một số hoạt động đại loại như hoạt động khảo sát » tại một khu vực có thể sắp trở thành nơi được bồi đắp. Khu vực được ông Richardson nói đến là bãi cạn Scarborough ở phía bắc quần đảo Trường Sa, cách vịnh Subic của Philippines khoảng 200km về phía Tây.
19 Tháng Giêng 2016(Xem: 12701)
05 Tháng Giêng 2016(Xem: 11984)
Trọng Nghĩa Đăng ngày 05-01-2016 Sửa đổi ngày 05-01-2016 18:09