Ts Nguyễn Phúc Liên: Tư do mậu dịchTPP; Ts Nguyễn Hưng Quốc: Tướng Thanh ngụy biện

03 Tháng Mười Một 201510:29 CH(Xem: 15134)

"BÁO VĂN HÓA-CALIFORNIA" THỨ TƯ 04 NOV 2015

 

TỰ DO MẬU DỊCH TPP:

DÂN TỘC VN OÁN HẬN HAY CẢM ƠN OBAMA

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 29.10.2015

Web : http://VietTUDAN.net


Facebook : Phuc Lien Nguyen

 

Ý chí của Dân tộc Việt Nam khác với Ý muốn của đảng CSVN. Hoa kỳ đã thừa biết Ý chí của Dân tộc Việt Nam đã được bầy tỏ qua cuộc Di cư gần 1 triệu người năm 1954 từ Bắc vào Nam và qua cuộc Vượt biên sống chết tìm Tự do năm 1975. Dân Tộc Việt Nam không muốn sống cảnh nô lệ và bị bóc lột của đảng CSVN. Vì vậy sự oán hận hay cảm ơn TT.Obama tùy thuộc vào việc ông ủng hộ đảng CSVN giữ cái Cơ chế hiện hành để đè đầu bóp cổ Dân Tộc Việt Nam hay ông trợ lực Dân Tộc này đứng lên chôn vùi  Cơ chế CSVN hiện hành để có thể bắt đầu thăng hóa Xã hội và phát triển Kinh tế quốc dân.

 

Cường độ của sự OÁN HẬN tùy thuộc chiều dài thời gian Dân tộc Việt Nam sẽ còn phải làm nô lệ cho CSVN mà Dân tộc đã từng biết sự ác nghiệt của chúng trong quá khứ. Mối thâm sâu CẢM ƠN cũng tùy thuộc thời gian mà TT.Obama mau chóng giúp Dân tộc chôn vùi hẳn cái Cơ chế CSVN hiện hành.

 Chúng tôi xin đề cập 3 điểm sau đây:

=> Ý chí vẫn mãnh liệt của Dân tộc VN

=> Dân tộc Việt Nam OÁN HẬN ông Obama

=> Dân tộc Việt Nam CÁM ƠN ông Obama

 Ý chí vẫn mãnh liệt của Dân tộc VN

 Ở đoạn mở đầu trên đây, chúng tôi đã nhắc cho TT. Obama về sự biểu hiện của ý chí đó bằng sự mất tất cả tài sản và bằng giá máu của thân thể qua hai cuộc Di cư tỵ nạn CSVN năm 1954 và năm 1975. Cái Ý chí ấy càng mãnh liệt lúc này sau 40 năm CSVN toàn trị trên đất nước và tàn phá Kinh tế. Ý chí mãnh liệt gồm những điểm sau đây:

1)      CHÔN VÙI HẲN CƠ CHẾ CSVN

2)      LOẠI TRỪ HÒA GIẢI HÒA HỢP GIẢ TẠO VỚI ĐẢNG CSVN

3)      ĐUỔI TẦU XÂM LĂNG ĐẤT, BIỂN

4)      PHÁT TRIỂN KINH TẾ TRONG CHÍNH TRỊ--LUẬT PHÁP DÂN CHỦ

 Chính cái Ý chí mãnh liệt ấy tạo sự OÁN HẬN hay lòng CẢM ƠN ông Obama mà chúng tôi nói ở những đoạn dưới đây

 Dân tộc Việt Nam OÁN HẬN ông Obama

 Dân Tộc VN oán hận ở những trường hợp sau đây:

 * CSVN đang lo sợ bị quần chúng NỔI DẬY chôn vùi chúng đi. Nếu ông Obama giơ tay cứu vớt chúng như chúng đang ao ước để có thể kéo dài sự cướp bóc trên Dân Tộc, thì Dân Tộc này sẽ oán hận ông hết đời này sang đời kia.

 * Một đám Việt gian bưng bô CSVN đang nằm tại Hoa kỳ mà TT.Obama đã từng coi như Đại diện cả khối người Việt tỵ nạn tại Mỹ, mời hỏi đến để tham khảo ý kiến trước ngày tiếp đón Nguyễn Phú Trọng. Nếu ông Obama sử dụng đám Việt gian bưng bô này cho giải pháp Hòa Hợp Hòa Giải với CSVN để kéo dài Cơ chế CSVN trên đầu Dân Tộc VN, thì Dân Tộc này từ quốc nội đến hải ngoại sẽ oán hận ông từ đời này đến đời kia. 

* Hoa kỳ, một nước tiên tiến về Kỹ nghệ, sản xuất hàng hóa và dịch vụ đứng hàng đầu Thế giới và Việt Nam, một nước chưa phát triển, ở vào hạng chót Thế giới, cùng đứng chung trong một Hiệp Hội Tư do Mậu dịch TPP. Đây là điều trái ngược với Lý tưởng Tự do Mậu dịch và có thể hiểu rằng Hoa kỳ đi tìm 100 triệu dân VN tiêu thụ hàng hóa của mình, nghĩa là việc làm có tính cách một nước giầu mạnh bóc lột một nước còn nghèo yếu. Nếu ông Obama muốn sử dụng CSVN để bóp họng dân nghèo bán sức lao động với đồng lương rẻ mạt phục vụ cho tài phiệt Hoa kỳ và làm tê liệt Kinh tế quốc dân VN do tràn lan hàng ngoại, thì Dân Tộc VN sẽ oán hận ông từ đời này qua đời kia.

 Dân tộc Việt Nam CÁM ƠN ông Obama

 Như ở đoạn trên chúng tôi đã nhắc ra là TT.Obama đã biết rõ Ý chí của Dân Tộc Việt Nam: chôn vùi hẳn Cơ chế CSVN. Ý chí đó chưa thực hiện được lúc này vì đảng CSVN quá tàn ác, sử dụng bạo lực đẫm máu đàn áp dân chúng. Chính vì vậy mà chúng tôi mong mỏi TT.Obama, nhân việc CSVN tha thiết vào TPP, dùng áp lực của Hiệp Hội Tự do Mậu dịch này ép buộc CSVN phải thay đổi tận căn nguyên Cơ chế độc tài độc đảng toàn trị của CSVN.

Đây là điều đòi hỏi không phải là quá đáng, mà chính là phù hợp với lời tuyên bố long trọng của một vị Tổng Thống Hoa kỳ về những Điều kiện đặt ra cho mỗi Hội viên tương lai của Hiệp Hội TPP. Nhân cuộc Họp APEC tại Hạ Uy Di vào những ngày 12-13.11.2011, Tổng Thống Hoa kỳ Obama đã tuyên bố Điều kiện thứ nhất của một Hội viên TPP là: “Tự do Kinh doanh, nghĩa là Dân chủ hóa Kinh tế; nghĩa là Chính trị không độc đoán nắm trọn Kinh tế nữa !”

 Nếu TT.Obama tôn trọng chính lời mình nói ra và yêu cầu CSVN phải thực hiện cụ thể đòi hỏi ấy, thì Dân Tộc Việt Nam Cảm ơn ông từ đời này đến đời sau vậy.

 NGUYỄN PHÚC LIÊN

++++++++++++++++++++++++++++++++++

Mất đảng có mất nước?

 image031

Nguyễn Hưng Quốc 


Theo báo chí trong nước, chiều ngày 22 tháng 10 vừa qua, trong một phiên họp tại Quốc hội, Đại tướng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, có bài nói chuyện về tình hình quốc phòng và an ninh của đất nước, trong đó, ông liệt kê những thắng lợi của Việt Nam trong nỗ lực bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ cũng như biện hộ cho vai trò lãnh đạo của đảng trong sự nghiệp giữ nước. Ông nhấn mạnh: “Nếu mà mất Đảng, mất chế độ thì biển đảo cũng mất”. 

Để khẳng định như vậy, ông Phùng Quang Thanh đưa ra hai lập luận chính:

Thứ nhất, sự lãnh đạo độc tôn của đảng sẽ mang lại ổn định trong xã hội và sự độc lập của đất nước. Ông lập luận: “Nếu mà trong nội bộ đất nước để xảy ra bạo loạn, biểu tình, ly khai, xảy ra tổ chức đối lập, để xảy ra lực lượng vũ trang đối lập (như một số nước đã có), mà lại phải dùng lực lượng chức năng trấn áp, để xảy ra thương vong, đổ máu thì bên ngoài sẽ lấy cớ vi phạm dân chủ, nhân quyền, dùng biện pháp này, biện pháp khác để bao vây, cấm vận, cô lập chính trị, chia rẽ nội bộ, thừa cơ đó lật đổ chế độ.”

Thứ hai, ông cho chính nhờ sự lãnh đạo sáng suốt của đảng Cộng sản nên cho đến nay, Việt Nam mới vừa giữ được chủ quyền trên Biển Đông vừa duy trì được hoà bình cho đất nước. Ông cho biết trong mấy chục ngày Trung Quốc mang giàn khoan HD-981 đến thềm lục địa Việt Nam, Bộ Chính trị đã có 12 phiên họp để bàn về kế sách đối phó. Kết quả là, sau đó, Trung Quốc cho kéo giàn khoan về nước và Biển Đông đã lặng sóng. Ông cũng nói thêm là các hòn đảo ở Trường Sa do bộ đội Việt Nam trấn giữ vẫn thuộc Việt Nam; các giếng khoan dầu ngoài khơi vẫn tiếp tục hoạt động và ngư dân vẫn tiếp tục đánh cá an toàn.

Những lập luận ấy, thật ra, hoàn toàn nguỵ biện.

Thứ nhất, liệu dân chủ hoá có dẫn đến hỗn loạn, từ đó, sự can thiệp của nước ngoài hay không? Câu trả lời rất rõ: Không. Cuối thập niên 1980 và đầu thập niên 1990, tất cả các chế độ cộng sản tại Nga và Đông Âu sụp đổ, không có nước nào lâm vào cảnh bạo loạn cả. Trừ Nga, tất cả các nước khác đều ngày một trở thành dân chủ hơn, và cùng với dân chủ, thịnh vượng hơn. Trong hai năm 2011 và 2012, các chế độ độc tài ở một số quốc gia Trung Đông và Bắc Phi lần lượt sụp đổ và dù gặp rất nhiều gập ghềnh và khúc khuỷu, con đường dân chủ hoá cũng càng lúc càng mạnh mẽ. Sự hỗn loạn chỉ có ở Syria và Libya nhưng ở cả hai nước này, sự hỗn loạn đến từ những nguyên nhân khác: sự phân hoá về chủng tộc và, đặc biệt, tôn giáo với sự tham gia của các lực lượng Hồi giáo cực đoan. Ngay ở Á châu, từ mấy năm nay, Miến Điện cũng dần dần dân chủ hoá nhưng không gây nên bất cứ sự bất ổn nào. Bởi vậy, không có lý do gì để sợ khi chế độ Cộng sản sụp đổ, Việt Nam sẽ lâm vào khủng hoảng. Hơn nữa, khi sự thay đổi ấy xuất phát từ chính đảng Cộng sản với một lộ trình dân chủ hoá mạnh mẽ và rõ ràng, nguy cơ khủng hoảng càng giảm thiểu.

Thứ hai, liệu không còn đảng Cộng sản, biển đảo Việt Nam có bị mất? Câu trả lời cũng không.

Có hai lý do chính.

Một là, sự thật lịch sử trong mấy chục năm vừa qua chứng minh một điều ngược lại: chính chế độ cộng sản tại Việt Nam mới làm cho Việt Nam mất biển đảo vào tay Trung Quốc. Ai cũng biết công hàm Phạm Văn Đồng gửi Thủ tướng Chu Ân Lai năm 1958, trong đó, thừa nhận chủ quyền của Trung Quốc trên cả Hoàng Sa lẫn Trường Sa (Trung Quốc gọi là Nam Sa). Ai cũng biết năm 1974, khi Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa, chính những người lính Việt Nam Cộng Hoà ở miền Nam đã liều mình để bảo vệ đảo trong khi đó, ở miền Bắc, chính quyền do đảng Cộng sản lãnh đạo thì hoàn toàn im lặng. Ai cũng biết năm 1988, khi Trung Quốc đánh chiếm mấy bãi đá thuộc quần đảo Trường Sa, chính quyền Việt Nam chỉ phản ứng lấy lệ và cuối cùng, các bãi đá ấy đều lọt vào tay Trung Quốc. Ai cũng biết từ mấy năm nay, trước các hành động lấn chiếm ngang ngược của Trung Quốc trên Biển Đông, kể cả việc bắt bớ, thậm chí giết hại ngư dân Việt Nam trên Biển Đông, Việt Nam cũng chỉ phản ứng một cách rất “ngoại giao”. Phản ứng cho có để dân chúng khỏi lên án, vậy thôi. Nói chung, trước dã tâm xâm lấn biển đảo của Trung Quốc, chính quyền Việt Nam chưa hề chứng tỏ có một chiến lược đối phó nào cho thật rõ ràng trừ sự nhường nhịn. Hơn nữa, với những khẩu hiệu “4 tốt” và “16 chữ vàng”, dường như họ cũng không thấy hết nguy cơ đến từ Trung Quốc.

Hai là, tuyệt đối không có bằng chứng nào cho thấy một chế độ dân chủ sẽ trở thành yếu ớt hơn trong việc bảo vệ độc lập và chủ quyền của đất nước. Nếu không muốn nói, ngược lại. Chế độ dân chủ có hai mặt mạnh mà một chế độ độc tài không có: Thứ nhất là dễ có liên minh rộng rãi và vững chắc với các nước khác trên thế giới; và thứ hai là dễ nhận được sự hậu thuẫn mạnh mẽ của dân chúng.

Nói tóm lại, lập luận “mất đảng, mất chế độ thì mất biển đảo” chỉ là một sự nguỵ biện. Nó không đúng. Nó chỉ biện hộ cho việc duy trì chế độ độc tài tại Việt Nam mà thôi.

VOA 04.11.2015

* Blog của Tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Đài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.


image032 Nguyễn Hưng Quốc  


Nhà phê bình văn học, nguyên chủ bút tạp chí Việt (1998-2001) và đồng chủ bút tờ báo mạng Tiền Vệ (http://tienve.org). Hiện là chủ nhiệm Ban Việt Học tại trường Đại Học Victoria, Úc. Đã xuất bản trên mười cuốn sách về văn học Việt Nam.