Bản dịch tiếng Việt phát biểu của Bộ trưởng James Mattis tại Shangri-La 2018

07 Tháng Sáu 20188:46 CH(Xem: 28790)

VĂN HÓA ONLINE - THẾ GIỚI HÔM NAY - THỨ SÁU 08 JUNE 2018


Bản dịch tiếng Việt phát biểu của Bộ trưởng James Mattis tại Shangri-La 2018


(phía dưới bản tiếng Anh)


Remarks by Secretary Mattis at Plenary Session of the 2018 Shangri-La Dialogue


James Mattis: 'Sẽ còn hậu quả cho Trung Quốc'.


Tướng « Chó Điên » điểm mặt Trung Quốc quân sự hóa Biển Đông.


image011

Tướng 4 sao Bộ trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ James Mattis phátb iểu tại Shangri-La hôm 02/6/2018. AP


U.S. Department of Defense


Search Defense.gov


https://www.defense.gov/News/Transcripts/Transcript-View/Article/1538599/remarks-by-secretary-mattis-at-plenary-session-of-the-2018-shangri-la-dialogue/


Remarks by Secretary Mattis at Plenary Session of the 2018 Shangri-La Dialogue


Press Operations


Secretary of Defense James N. Mattis; John Chipman, Director-General and Chief Executive, IISS



June 2, 2018


JOHN CHIPMAN:  Ministers, members of houses of parliament, delegates, welcome to the opening plenary of the 17th IISS Shangri-La Dialogue. We have a very full program before us this morning, and so I'm delighted to be able to open at this time.


 Allow me first to thank very warmly Prime Minister Shri Narendra Modi for his splendid keynote opening address last night, which was a joy to listen to, and I think his text deserves a full reading.  And I'm quite certain by now it's on the IISS website, possibly even on your telephone apps, and I think it's something that should not just be heard, but also studied in slower time.


 Let me thank also, of course, Prime Minister Lee Hsien Loong for graciously hosting our dinner last night, Deputy Prime Minister Teo, Minister Ong, foreign minister and other hosts of the government of Singapore for insuring that yesterday's dinner was such an excellent celebration of the spirit of the Shangri-La Dialogue and all that it represents.


 This morning's proceedings in plenary are on the record.  The prepared remarks of each of the speakers are on the record.  The answers to questions are on the record.  I'd also like to underscore the questions themselves that are on the record.  So, as you pose your questions, think, also, of your own reputations, as you make those brief remarks.


 I will ask, when we do come to questions and comment that, you take no more than about 90 seconds in making that comment or question and perhaps, if you have something particularly profound to say, stretch to a maximum of two minutes.  If I sense a speech coming on or serious momentum or building to a crescendo, I might, with the powers available to me here, turn off your microphone, so do exercise discipline.


 I will be doing so, only in the democratic interest of insuring that as many of you as possible are able to join the conversation, as we say.


 If you do want to make a brief comment or ask a question from the floor and we do want to engage as many people as possible, you need to do three things.  First, you take your name badge and tap it on the left side of the microphone unit.  And the second thing you do is touch the screen, either the left or right, depending on where you're sitting in respect to the microphone, and then press the silver button on either the left or the side -- or the right side.  And when you do that, you will be joining the queue.


The microphone unit will turn green.  That does not mean your microphone is on.  So if you whisper something to your neighbor, you can be confident that not everybody in the hall will hear it.  I will turn on your microphone when I call you, but it is important to put your name badge on the microphone.  Press the green button.  Press the silver button.  Do those three things.  You're in the queue.  There could often be 10 or 12, 15 people in the queue, and then I'll shall call people as -- as I can.


 Our first plenary is on U.S. leadership and the challenges of Indo-Pacific security, and we're delighted, of course, for the second year running to have the Secretary of Defense Jim Mattis address us in this opening plenary.


 As all of you know, he is an advocate of strong defense.  As a soldier, he knows the brutality of war, and the effectiveness of a well trained military machine.  As a thinker, he knows that strategy is vital and its development and constant application, important.  And as a warrior, he knows the value of alliances.  He has been an expert advocate of the arts of defense diplomacy.  Understanding that engagement with political and military leaderships, internationally, is important for the United States.  Of the many aphorisms for which he's famous, one of the ones I like the most is his injunction to soldiers to engage your brain before you engage your weapon.  And so, it is with very great pleasure that I invite Jim Mattis to engage his brain with us today.  Jim Mattis, the floor is yours.


 SECRETARY OF DEFENSE JAMES N. MATTIS:  Thank you very much.  Well, thank you, John.  Good morning, excellencies and fellow ministers, military officers.  And thank you to IISS and of course to Singapore -- probably the most gracious and competent of hosts we can find anywhere in the world.


 It's an honor to come before you for the second time as the secretary of defense at the Shangri-La Dialogue which I consider the best opportunity for senior officials to meet, share perspectives, and reinforce the significance of a free and open Indo-Pacific region.


 And in particular to speak to how we will work together to sustain that vision.  Last year I came here principally to listen -- I was new in office and I needed to do a lot of listening and I have visited this region six times since then and my listening has confirmed for me the high degree of commonality among the nations in this very-diverse region.


Today I come to share the Trump administration's whole-of-government Indo-Pacific strategy which espouses the shared principles that underpin a free-and-open Indo Pacific.


 For as Prime Minister Modi reflected last night, a commitment to common values must be a foundation or even the foundation upon which we build a shared destiny.


 Standing shoulder to shoulder with India, ASEAN and our treaty allies and other partners, America seeks to build an Indo-Pacific where sovereignty and territorial integrity are safeguarded --the promise of freedom fulfilled and prosperity prevails for all.


In firm support of this vision, America's recently-released national security and national defense strategies express the Trump administration's principled realism.  They take a clear-eyed view of the strategic environment and they recognize that competition among nations not only persists in the 21st-century, in some regard it is intensifying.


 Both strategies affirm the Indo Pacific as critical for America's continued stability, security, and prosperity.  Americas Indo-Pacific strategy is a subset of our broader security strategy, codifying our principles as America continues to look West.  In it we see deepening alliances and partnerships as a priority, ASEAN's centrality remains vital, and cooperation with China is welcome wherever possible.  And while we explore new opportunities for meaningful multilateral cooperation, we will deepen our engagement with existing regional mechanisms at the same time.


 In the early years of our republic President Thomas Jefferson sought to establish America's presence in the Pacific Northwest, the part of the country where I later grew up.  President Jefferson anticipated this coastal region of America would become a gateway to the Pacific and open up vast opportunities for increased trade and commerce.  America has expanded its engagement and deepened its connectivity across the region ever since.


 So, make no mistake, America is in the Indo-Pacific to stay.  This is our priority theater, our interests, and the regions are inextricably intertwined.  Our Indo-Pacific strategy makes significant security, economic, and development investments, ones that demonstrate our commitment to allies and partners in support of our vision of a safe, secure, prosperous, and free Indo-Pacific based on shared principles with those nations, large and small.


 Ones who believe their future lies in respect for sovereignty and independence of every nation, no matter its size, and freedom for all nations wishing to transit international waters and airspace, in peaceful dispute resolution without coercion, in free, fair, and reciprocal trade and investment, and in adherence to international rules and norms that have provided this region with relative peace and growing prosperity for the last decades.


 To these principles, America is true in both word and deed.  In our economics, we seek fair competition.  We do not practice predatory economics, and we stand consistent with our principles.  The U.S. strategy recognizes no one nation can or should dominate the Indo-Pacific.


 For those who want peace and self-determination, we all have shared responsibility to work together to build our shared future.  As we look to that future, our Indo-Pacific strategy will bring to bear U.S. strengths and advantages, reinvigorating areas of underinvestment.


This morning, I'd like to highlight several themes of our strategy.  First, expanding attention on the maritime space.  The maritime commons is a global good, and sea lanes of communication are the arteries of economic vitality for all.  Our vision is to preserve that vitality by helping our partners build up naval and law enforcement capabilities and capacities to improve monitoring and protection of maritime orders and interests.


 Second, interoperability.  We recognize that a network of allies and partners is a force multiplier for peace.  Therefore, we will ensure that our military is able to more easily integrate with others.  This applies to both hardware and software by promoting financing and sales of cutting-edge U.S. defense equipment to security partners at opening the aperture of U.S. professional military education to more Indo-Pacific military noncommissioned officers and officers.


 Through our security cooperation, we are building closer relationships between our militaries and our economies, all of which contributes to enduring trust. 


The third theme is strengthening the rule of law, civil society, and transparent governance.  This is the sunlight that exposes the malign influence that threatens to stain all economic development.  Our defense engagements reinforce this theme, whether our professional military education or combined military exercises, or the day to day interactions between our soldiers, sailers, airmen, Marines, and Coast Guardsmen and the armed forces from across the region.


 A fourth theme is the private sector-led economic development.  The United States recognizes the region's need for greater investment, including in infrastructure.  We are invigorating our development and finance institutions to enable us to be better, more responsive partners.


 U.S. agencies will work more closely with regional economic partners to provide end-to-end solutions that not only build tangible products, but also transfer experience and American know-how so growth is high value and high quality.  Not empty promises and surrender of economic sovereignty.


 The U.S. stands ready to cooperate with all nations to achieve this vision.  While a free and open Indo-Pacific is in all our interests, it will only be possible if we all pull together to uphold it.  To protect shared principles, we will continue partnering with the existing regional institutions.


 Central among these, of course, is ASEAN and the institutions it created, such as the ASEAN Regional Forum, the ASEAN Defense Ministers Meeting-Plus, and the East Asia Summit, as well as the Asia-Pacific Economic Cooperation Forum, and trilateral and multilateral mechanisms of like-minded partners.


 A central element of our strategy is strengthening of our alliances and partnerships in terms of mutual benefit and trusted relationships.  We are committed to working by, with, and through allies and partners to address common challenges, to enhance shared capabilities, to increase defense investment where appropriate, to improve interoperability, to streamline information sharing, and to build networks of capable and like-minded partners.


 In Northeast Asia, the dynamic security environment continues to underscore the importance of our robust alliance and partner relationships.  On the Korean Peninsula, we hold the line with our ally, supporting our diplomats who lead this effort.  Our objective remains the complete, verifiable, and irreversible nuclear -- denuclearization of the Korean Peninsula, and the international community is in alignment here, as evidenced by multiple unanimous United Nations Security Council resolutions.


Beyond North Korea, we are focused on modernizing our alliance with both the Republic of Korea and Japan, transforming these critical alliances to meet the challenges of the 21st century.


 The Department of Defense remains steadfastly committed to working with Taiwan to provide the defense articles and services necessary to maintain sufficient self-defense consistent with our obligation set out in our Taiwan Relations Act.  We oppose all unilateral efforts to alter the status quo, and will continue to insist any resolution of differences accord with the will of the people on both sides of the Taiwan Strait.


In Southeast Asia, we have reinvigorated our longstanding alliances with the Philippines and Thailand while bolstering our enduring partnership with Singapore.  At the same time, we are seeking to develop new partnerships with pivotal players across the region, such as Indonesia, Malaysia, and Vietnam, where we have made historic progress based on shared interest and mutual respect.


 We continue to support ASEAN centrality in the regional security architecture, and seek to further empower it.  The more ASEAN speaks with one voice, the better we can maintain a region free from coercion, one that lives by respect for international law.


 In Oceana, our alliances and partnerships are based not only on common security interests, but also on deeply shared values and a long history of shared sacrifice.  Australia remains one of our strongest allies, and this year we celebrate our first 100 years of (mateship ?).  We are also revitalizing our defense partnership with New Zealand, and we've modernized these key alliances and partnerships to ensure that they are as relevant to the security challenges of this century as they were to the last.


 Our strategy also recognizes the importance of the Pacific Islands, America's gateway to the Indo-Pacific, and a region where we are stepping up our engagement.


 The president's budget made good on our long-overdue promise, to fund our compact of association with Palau, and this is just a down payment on the initiatives to come in this important part of the world.


In South Asia we are strengthening our partnerships, particularly with India.  Prime Minister Modi's remarks last evening underscored India's role as a leader and responsible steward in the Indo-Pacific region.


 The U.S. values the role India can play in regional and global security, and we view the U.S.-India relationship as a natural partnership between the world's two largest democracies, based on a convergence of strategic interests, shared values, and respect for a rule-based international order.


 Our regional cooperation is growing in a range of areas, consistent with these shared objectives.  Our partnership extends beyond the Indo-Pacific region, and we welcome India's continued significant contributions to stability reconstruction in Afghanistan.


We're also increasing our engagement with other Pacific allies, such as the United Kingdom, France and Canada, with whom we share enduring interests in the region.


 A generation from now, we will be judged on whether we successfully integrated rising powers, while increasing economic prosperity, maintaining international cooperation, based on agreed-upon rules and norms, protecting fundamental rights of our peoples and avoiding conflict.


Our Indo-Pacific strategy informs our relationship with China.  We are aware China will face an array of challenges and opportunities in coming years.  We are prepared to support China's choices, if they promote long-term peace and prosperity for all in this dynamic region.


Yet China's policy in the South China Sea stands in stark contrast to the openness of our strategy.  It promotes -- what our strategy promotes, it calls into question China's broader goals.  China's militarization of artificial features in the South China Sea includes the deployment of anti-ship missiles, surface-to-air missiles, electronic jammers, and more recently, the landing of bomber aircraft at Woody Island.


 Despite China's claims to the contrary, the placement of these weapons systems is tied directly to military use for the purposes of intimidation and coercion.  China's militarization of the Spratlys is also in direct contradiction to President Xi's 2015 public assurances in the White House Rose Garden that they would not do this.


 For these reasons, and as initial response to China's continued militarization of the South China Sea, last week we disinvited the People's Liberation Army Navy from the 2018 Rim of the Pacific Exercise, as China's behavior is inconsistent with the principals and the purposes of the RIMPAC exercise, the world's largest Naval exercise, and exercise in which transparency and cooperation are hallmarks.


To be clear, we do not ask any country to choose between the United States and China, because a friend does not demand you choose among them.  China should and does have a voice in shaping the international system, and all of China's neighbors have a voice in shaping China's role.  If the U.S. will continue to pursue a constructive results oriented relationship with China, cooperation whenever possible, will be the name of the game and competing vigorously where we must.


 Of course, we recognize any sustainable Indo-Pacific order, as a role for China, and at China's invitation, I will travel to Beijing soon, in our open transparent approach to broadening and deepening the national dialogue between our two Pacific nations.


 I will end as I began.  As a Pacific nation, the United States remains committed to building a shared destiny with this region.  The U.S. offers strategic partnerships, not strategic dependence.  Alongside our allies and partners, America remains committed to maintaining the region's security, its stability and its economic prosperity, a view that transcends America's political transitions, and we'll continue to enjoy Washington's strong bipartisan support.


 For as, President Trump said, in Da Nang, we will never ask our partners to surrender their sovereignty or intellectual property.  We don't dream of domination.  Working together on basis of shared principals, we can create a future that provides peace, prosperity, and security for all, a constellation of nations, each in its own bright star, satellites to none.  Thank you, ladies and gentlemen, and I look forward to your questions.


 MR. CHIPMAN:  Many thanks, Mr. Secretary, and happily, we have a good amount of time for questions.  I've got eight or nine people on the list already.  Tap your name badge, press the green touch screen, press the silver, you'll be on my list.  The first person to catch my eye is (Josh Rogan ?) from the U.S. -- Josh?


 Q:  Thank you very much, Mr. Secretary.  Thank you for your time today and for your service.


 As the Trump administration tries to strengthen our alliances and partnerships, to implement what your own national defense strategy calls, our strategic competition with China.


 The way in which the Trump administration is picking fights with allies and partners, for example, on trade but certainly not exclusively on trade, seems profoundly counterproductive.  If one of China's strategic aims is to separate the United States from its allies and partners, aren't we doing their work for them?  Thank you.


 SEC. MATTIS:  Well, first of all, I would just tell you that, when I travel the region, we find a great deal of common purpose with our partners, with our allies, even with non-traditional partners and allies, new relationships that are coming, are fresh to us, that are not ones that we enjoyed, as short as five years ago or 10 years ago.


 So in my -- the reality of what I find, as I travel, the short answer is no, we are not.  Now, there are areas where friends disagree.  There are areas where we compete in trade, but there is a underlying basis of fundamental respect for certain values, and I would just say, those values were extremely well articulated last evening by the prime minister of India and he spoke about respect for international law, that sort of thing.  There was a president that we had a few years ago that I referenced earlier -- President Thomas Jefferson.  And he made a statement that in something so complicated as the science of what he called political economy, no one axiom can be laid down as wise and expedient for all times and circumstances.


 Certainly, we have had some unusual approaches -- I'll be candid with you, some unusual approaches to how we deal with these issues.  But I'm reminded that so long has nations continue dialogues -- so long as they continue to listen to one another and to pay respect to one another, nothing is over, based on one decision, one day.  And the enduring sharing of values, the enduring respect always provides a forum for us to move a relationship forward in a positive manner.  And again, I would repeat, in a positive manner, a positive direction.


 MR. CHIPMAN:  From Indonesia, Dr. (Sylvia Yahdid ?).


 Q:  Thank you.  Thank you, Mr. Secretary.  When we are talking about strategic partnership in this region of course we also have to deal with gaps of capabilities.  May we know what the U.S. has -- the strategies to deal with these gaps in capabilities among nations in this region?  Thank you.


 SEC. MATTIS:  You know, as we look at this -- this issue -- it's one that we confronted inside this strategy because too often we've seen the very gap you referred to actually set us apart from allies, from partners, from those are dealing with terrorism, for example or other transnational threats.  And what you have to do when you're in our position you have to adjust everything from your training to the liaison opportunities to the education opportunities and use education and training as the primary avenues to close those gaps.


 I think that what we will see in the future as I direct a by, with, and through military strategy for the U.S. military and Indo-Pacific command, you are going to see us more capable of closing that gap from our end.  Where before we've stood back-said this is the way we do business.  Now we're going to come to you, say, how do you do business?  And here's what we've learned -- whether it be in combating terrorism or in maritime operations and share those lessons in a manner that can be embraced and then we assist you also with high-end capabilities if that's what the gap is based on and bring you forward as your sovereign decisions say this is a priority for you.


 So, we believe the gap can be closed and it really comes down to whether or not we have the political will and the military wisdom to close the gap.  We know the gap can be closed -- we all recognize that.  It's just whether or not we choose to do so.  I'm quite confident we can close the gap as we go forward.  We do not find any military out here that is somehow in a position where they cannot grow, and we cannot grow alongside them in terms of partnership.  We can overcome the gaps.


 MR. CHIPMAN:  And from India, (Sheila Baat ?).


 Q:  Thank you.  I wanted to ask, America has changed the name of the Pacific Com recently to U.S.-Pacific Alliance.  Sir, I wanted to know, what does it signify?  What is the symbolism in it?


 SEC. MATTIS:  Right.  With the symbolism, I've been asked about that several times last night and this morning.  The bottom line is we should be willing to adapt the name of the command to reflect more accurately its focus.


 As we've looked right now at the role of the Indian Ocean with the largest democracy in the world coming into its own with economic progress there in India, we need to recognize that there's a growing significance to the Indian Ocean, to the Indian subcontinent, and certainly to India itself.  So I want to make certain that the title actually reflects the reality.  And there's a changing reality.  The world's always changing, and that's all this was.


 Now underneath that, there are things that have been going on which show, as I referenced in my prepared remarks, that we are in fact dealing with our priority theater.  I-- I don't trumpet those things.  We've replaced, for example, third generation fighters with fifth generation fighters, we've added our most capable ships to the commander of Indo-Pacific Command's fleet during the last year or two, and we will continue to address this theater as a priority and properly defined as now the Indo-Pacific Command.


 MR. CHIPMAN:  And from China, Senior Colonel Zhao Xiaozhuo.


 Q:  Thank you.  A couple of years ago, the United States sent the Antietam missile cruiser and the -- the Higgins missile destroyer to China's territorial waters.  And the -- I think it is a violation of the law of the People's Republic of China, of territorial waters, and -- and the contiguous zone.  And also it is obvious provocation to China's national security and territorial integrity.


 I think it is the militarization in the South China Sea under the veil of the freedom of navigation.  So I'd like to have your comment on this.


 SEC. MATTIS:  Yes, Colonel, I think it goes to a fundamental disconnect between the way the international tribunals have looked at these waters.  These waters, to us, are free and open international waters.  We all talk about a free and open Pacific, a free and open Asia-Pacific, a free and open Indo-PacificFreedom means freedom for all nations, large and small, to transit international airspace, international waters.


 Traditionally, historically, and by the rule of law, this is not -- this is not a revisionist view.  This is a traditional view.  This is an established view, and we've had international tribunals reinforce this, independent from us, that we don't -- we don't control it, it was under (N Kloss ?), and so when we see those kind of manifestations of interpretations of international law, then we act accordingly.


 We do not do freedom of navigation for America alone.  We do freedom of navigation -- it's freedom for all nations, large and small, that need to transit those waters for their own prosperity and they have every reason to do so.


 So we do not see it as a militarization by going through what has traditionally been an international water space.  What we see it as is a reaffirmation of the rules-based order.  And we -- I -- again, I will be going to Beijing to have further discussions on this at your government's invitation here at the end of the month.


 But I understand the disagreement, but it is not one on which we are unstudied and we believe it's only appropriate that we keep those waterways open for all nations.


 MR. CHIPMAN:  And from Thailand, Dr. (Taernsac Shalaam Palunapub ?).  You may have turned off your microphone, I fear, so go ahead.


 Q:  My question is...


 (CROSSTALK)


 MR. CHIPMAN:  I'm -- I'm afraid you've turned off your microphone (chip ?), perhaps I'll just go to someone else and come back to you when someone comes to sort that out.


 (Mark Champion ?) from the U.K.


 Q:  Secretary, thank you.  I think it's clear that you have established this year, last year, and for some time agreement on those principles of the -- the rules-based order, freedom of navigation, you know, among most of the allies who -- who come here.  I  -- but the -- there's an increasing question I think about whether -- not to mix metaphors, but the -- the ship has sailed.


 In other words, the military assets that were protesting against and their placement on islands that have already been built -- they're there.  They're not going to move.  And the role that China -- whatever role it is that China seeks to use them for is going to continue.  Do you think that -- that in essence, it's correct?  That that ship has sailed, and you're going to have to deal with it?


 SEC. MATTIS:  Well, I -- I think that -- dealing with it as a reality, I think there are consequences to China ignoring the international community.  We firmly believe in the non-coercive aspects of how nations should get along with each other, that they should listen to each other.


 Nothing wrong with competition, nothing wrong with having strong positions, but when it comes down to introducing what they have done in the South China Sea, there are consequences.


 I would tell you that up until -- if you'd asked me two months ago, I'd have said we are still attempting to maintain a cooperative stance with the PRC, with China.  We (were ?) inviting them to the RIMPAC and world's largest naval exercise in order to try to keep the open lines of military communication between us and transparency.


 But when you look at what President Xi said in the Rose Garden of the White House in 2015, that they would not militarize the Spratlys, and then we watched what happened four weeks ago, it was time to say there's a consequence to this.  And the world's largest naval exercise will not have the Chinese Navy participating.


 But that's a relatively small consequence, and I believe there are much larger consequences in the future when nations lose the report of their neighbors, when they believe that piling mountainous debts on their neighbors and somehow removing the freedom of political action is the way to engage with them.


 Eventually, these things do not pay off, even if on the financial (lender sheet ?) or the power (lender sheet ?) they appear to.  It's a very shaky foundation when we believe that militarizing features are somehow going to endorse their standing in the world, and -- and enhance it.  It is not.  It's not going to be endorsed in the world.  It's not going to enhance it.


 And you have to wonder why military actions that are politically injurious would be engaged in by a nation.  What is the value to having carried out military operations?  Number one, we all know nobody is ready to invade those features.  Certainly, we could have had the dispute resolution go on in a peaceful way.  To simply muscle the way in using weapons to do what international tribunals do not endorse is not a way to make long-term collaboration the role of the road in a region that's as important to China's future and we respect that, as it is to every other nation's future out here.


 So, there are consequences that will continue to come home to roost, so to speak, with China if they do not find the way to work more collaboratively with all of the nations who have interest.


 MR. CHIPMAN:  Dr. (Tamzak ?).


 Q:  Thank you, sir.  Mr. Secretary, what else can ASEAN do as far as the FOIP is concerned?  So far ASEAN as a group is only asking for more details, so in your opinion what else can ASEAN as a group do?


 SEC. MATTIS:  Number one, we see ASEAN's centrality in effect being a way to have a forum where the nations can come together and certainly some nations are small -- they don't have big militaries.  They have smaller economies.  But they all have a voice.  They all have human beings who would deserve a future and need prospects of advantage.  This is the normal thing that nations do for their people.  It's why, frankly, we're all here at Shangri-La.  I mean we wouldn't be here if we didn't recognize our interactions with each other.


 I think when you look at ASEAN it has always been a very non-contentious organization.  It looks for ways to deal with things maturely.  How do you make things win-win rather than win/lose?  How can everybody benefit?


 Now when they speak with one voice there is a much stronger lesson coming out of ASEAN.  A lesson that we can all learn from.  I think too that we have to avoid -- I would just point out the -- what Prime Minister Modi called last night the impossible burdens of debt.  Certain nations can actually lose their freedom simply by taking what appears to be a hand-up when in fact it's a hand-out that makes them depended.


 So, if the ASEAN nations can help one another and support one another in a way that maintains the freedom, the sovereignty, the territorial integrity of each of the nations then that, in effect, strengthens ASEAN's voice.


But I think it's most important that ASEAN look for unity on these fundamental values that Prime Minister Modi went into quite-good detail about last night.  And the idea that we're going to turn over this world to our children without having the same kinds of values, the same advantages that we have enjoyed as these nations came out from underneath the yoke of colonialism, I think that sets a very irresponsible position.  We're going to have to pull together and deal with it in a unified way.  ASEAN's centrality means it is fundamental to that effort.


 MR. CHIPMAN:  And from France, (Francois Borg ?).


 Q:  Thank you.  Last year at the previous Shangri-La dialogue, in response to a question from the floor, sir, you urged America's allies quote, "to bear with us."  Does this recommendation still stand?


 And on a more personal note, how are you bearing up? (Laughter.)


 SEC. MATTIS:  I hate it when someone quotes me from the year before. (Laughter.)


 Q:  Never happens.


 SEC. MATTIS:  Well, sir, I would just tell you that based on my travels over the last year, I've been out in the region six times since I was last here, some for extended trips, and I -- I enjoy doing a lot of listening when I'm out and about, we continue to find more common ground than uncommon ground.  We continue to find more reason for collaboration than not.


And remember, this is an America that if you go back several hundred years to President Jefferson, from then one, we saw this as an opportunity out in the Pacific to and with nations.  Our first Treaty of Amity was with Thailand back in the early 1800s.  For 200 years we've been here.  For 200 years we've watched the European colonial wave come through and then recede.


 We have watched fascism, imperialism, wash over the region, and at a great cost to many of us in this room and our forefathers it was pushed back and defeated by 1945.  We watched Soviet communism as it tried to push into the region, and the Cold Ware blunted stopped and rolled that back, so we have been here.  We have seen those who want to dominate the region come and watch them go, and we've stood with you.


 So this is not about one decision at this point in time.  This is not about any areas that we may find uncommon right now, and we may be dealing with in unusual ways, but the bottom line is, that we have been through thick and thin, we have stood with nations, and they all recognize today, we believe in the free, and independent and sovereign nations out here.


 And I would just tell you that we are not going to change our mind on this.  After that rather nasty argument we had with King George III, my apologies to our U.K. comrades -- (Laugher.) -- we have stood on this same principle, and it's not based on which party's in power.  It is not based on a fleeting position.  This is one we look back on with a great deal of confidence.  So also look forward to the future with confidence.


 And I'm doing just fine, thank you.  No problem. (Laughter.)


 Q:  Well done.


 MR. CHIPMAN:  And from Japan, (Hiroyuki Akita ?)


 Q:  Thank you very much, chair. (Hiroyuki Akita ?) from (Nikkei ?) Japan.


 I have two quick questions about the North Korean crisis.  One is that the -- in late April, as I remember, you implied that status of U.S. troops in Korean Peninsula will be on negotiation table if peace talk between south and north will make progress.  And does it mean that it is also option for U.S. to withdraw or reduce U.S. military footprint in Korean Peninsula in case of the -- you know, if there was progress between South and North at peace talks?


 And second question is that President Trump announced that there's going to be a meeting on June 12th between Mr. Trump and (inaudible) Kim Jong-Un, and he said that he doesn't want to talk about maximum pressure anymore.


 And so my question is that, is military option still on the table?  Or while you talk -- the U.S. talks with North Korea, maybe it is off the table?  Thank you.


 SEC. MATTIS:  Thank you.  Obviously, the eyes of the world, the hopes of the world are on these talks and I would just say to our Singapore hosts here today, they are also hosting these talks and we are grateful that you have been able to on such short notice with the usual to-and-fro of something as historically groundbreaking as this the way you've just taken it all in stride -- we are grateful for that -- that sort of support.


 I would tell you that any discussion about the number of U.S. troops in the Republic of Korea is subject to -- one, the Republic of Korea's invitation to have them there and the discussions between the United States and the Republic of Korea -- separate and distinct from the negotiations that are going on with DPRK.  They have -- that issue will not come up in the discussions with DPRK and as you all recognize; those troops are there as a recognition of a security challenge.


 Obviously, if the diplomats can do their work -- if we can reduce the threat.  If we can restore confidence-building measures with something verifiable, then of course these kinds of issues can come up subsequently between two sovereign democracies -- the Republic of Korea and the United States.  But that issue is not on the table here in Singapore on the 12th nor should it be.


 As far as military options, I think you're aware -- and I said this last year when I was here -- I have said it in every public forum I've been asked about this issue.  This has been a diplomatically-led issue since January 22 of last year when we came into office.  It has been diplomatically led.  It has been diplomatically reinforced at the UN Security Council with three -- just since January of last year -- three unanimous security council resolutions.


 It was diplomatically led when Canada hosted the sending nations Foreign Minister's -- these are the nations that sent crew to the Korean Peninsula in response to the United Nation's call in 1950.  Canada hosted the foreign ministers, not the defense ministers, in Vancouver British Columbia in a discussion this last January to further the diplomatic efforts to try to bring this issue to a close.


 So, we still stand for the verifiable and irreversible denuclearization of the peninsula and the diplomats are engaged right now in New York.  Advanced teams are engaged here in Singapore and I think the hopes of all of us lie with them.


 MR. CHIPMAN:  And from Australia, Gordon Flake.


 Q:  Thank you, Mr. Secretary.  Over the last several months there's been a lot of discussion about the quadrilateral dialogue between the United States, Japan, Australia and India.  And so much so there's been a bit of a strawman thrown up there as evidence of the lack of robustness of the Indo-Pacific.  And yet in your remarks and in the Prime Minister's remarks last night, the quad didn't come up in specific.  I'm curious as to your assessment of the relationship between the quad itself and the Indo-Pacific strategy, as you outlined it. 


SEC. MATTIS:  Very good.  The Quad, as you characterized it accurately, is certainly one of those additional mechanisms, multilateral mechanisms that we look to.  We look to it, and look at what is the common character there, Australia, Japan and India and the United States.  All four are democracies.  That's the first thing that jumps out at you. 


So we have four democracies that are talking about how do we maintain stability?  How do we maintain open navigation?  How do we talk about basically keeping things on a peaceful dispute-resolution path?  And I think that it would -- it's absolutely an idea fit for its time, and I support it 100 percent.


 I actually had my seven-hour speech here, and that was one of the things I cut out in order to reduce it somewhat (Laughter.)


 MR. CHIPMAN:  Thank you.


 And from the United States, Senator Dan Sullivan?


 Q:  Thank you, Mr. Secretary for an outstanding speech and your exceptional leadership.  We in the U.S. Senate also think you're doing fine, so I'm glad you think you're doing fine.


 You know, as the secretary of defense, you've also spoke very articulately about the importance of economic issues and financial issues.  And in addition to your leadership, where we are very focused on rebuilding our military, we are also back home in the United States reinvigorating very strongly our economy, hoping to be growing at 3 to 4 percent GDP growth, which we haven't seen in well over a decade, and areas like energy, where we are now once again the world's energy superpower in terms of the production of oil, production of natural gas, production of renewables.


 Can you talk to those issues and how you see them fitting in the broader Indo-Pacific strategy for the United States and how important those are, as well as military matters?


 SEC. MATTIS:  I can, senator. One of our senators from a Pacific Ocean state, the state of Alaska, the economic -- the economy of our country has always been the economic engine that drove our national security, so restoring the economic underpinning has been essential as the administration came into -- came into office with its responsibilities.


 But we see this almost as the way we hear it explained to every time we get on an airliner, and you've all heard the speech that in the event of loss of cabin pressure your mask will drop; put your own mask on first, and then help others around you.  We see what we're doing here as a way to economically build our own enduring strength, but we do not see that, nor have we ever seen that as something selfish.


 You know what we did with the Marshall Plan after World War II. Senator Gardner also joins us here.  He has got an initiative with heavy bipartisan support in the U.S. Senate, the House of Representatives, for the Asia reassurance.  Basically how are we going to reinforce our friends, partners, allies in the Pacific?  How do we share that kind of economic vitality that we are going to have in terms of technology, in terms of military-to-military connection.


 And most importantly, how do we help the development of those nations that are still lagging behind or still coming out of difficult circumstance?


 So this is basically our engine again today that has been ever since around 1900 that kept us an as arsenal of freedom, an arsenal of democracy, but it's also meant in the broader terms of democratic values being reinforced by -- using the economic sinews that we are now developing once again in a much more robust manner, if that addresses your question, senator.


 MR. CHIPMAN:  And from Pakistan, (Alisar Wanakfe ?).


 Q:  Mr. Secretary, it's a pleasure to hear you speak about U.S. strategy in the Pacific region.  Mr. Secretary, I head a think-tank in Islamabad, Pakistan.  There are perceptions that different people have different things.


 We feel that the United States is of course interested in peace and stability of the South Asian region but is not paying enough attention to the nuclear situation in our region.  The nuclear weapons capability of India and Pakistan on land was worrying in many ways already and now India has embarked upon the nuclearization of the Indian ocean with the (inaudible) and all other naval vessels -- submarines -- nuclear-powered and nuclear-armed.  Which is not only a cause of strategic instability between India and Pakistan also the security worry for 32 literal states that are located in the Indian-Ocean region.


 Would you like to comment, sir on this?  And I have another small question -- if I can quickly do it, Mr. Chapman.


 MR. CHIPMAN:  If you can quickly do it.


 Q:  The Indian role in Afghanistan -- India is not a neighbor contiguous to Afghanistan, so I don't know how the U.S. visualizes an Indian role in Afghanistan.  Thank you.


 SEC. MATTIS:  Thank you.  Very good questions.  We've put together several strategies and one common theme in our Indo-Pacific strategy and certainly in what we called South-Asia strategy, which was the one within which we contribute to the NATO-led campaign in Afghanistan -- a theme that these are not strategies.  These are not confrontational strategies.  They are based on the idea of cooperation.


 For example, we regionalized our strategy in South Asia, so we were not looking at Afghanistan in isolation.  And obviously when you look at South Asia, then Pakistan and India were two of the nations we had to consider: their legitimate security interest; their potential role in restoring peace in an area where a war has gone on too long already.


 And so, we put these strategies together as a way to find common ground regionally, not as a way to find an exclusive club.


 So, in terms of -- now narrow that down to nonproliferation.  I believe that we have got to give as a world community -- as a global community more attention to nonproliferation.  Clearly, we do not need any more of these kinds of crises where we have looked away from the problem in DPRK for too long and now we are confronting something where the hopes of the world -- almost everyone is catching their rough as we wish well to the diplomats upon whom this burden has now dropped.


 There are ways to maintain a world with a nonproliferation as an ongoing issue, an ongoing effort by all of us, nuclear armed and not nuclear armed.  In the -- in the case of the U.S., after we came out with our National Defense Strategy, we came out with a Nuclear Posture Review, an NPR, something that, by the way, before I rolled it out, we went to a number of -- more than two dozen allies and briefed them ahead of time and took their ideas onboard.  Because these are the -- this nuclear deterrent is probably the most -- the heaviest issue that I deal with every day in this job.


 So what we want to do is if we modernize to keep the nuclear deterrent safe and effective, so those weapons are never used, we have to have a significant effort -- collaborative effort within -- of nonproliferation as we try to reduce the -- this scourge, and that's the only way you can describe nuclear weapons in this world.  So we will work on this.


 And I think in the Indian Ocean, I think you bring up a good point, it's one of the areas we as a world need to give more attention to.  How do we reduce the concerns of -- of the countries there so they don't have to resort to a larger nuclear stockpile?


 (Inaudible) dollars of development money, and there are highways, there are schools, medical clinics.  You'll notice there are no Indian troops on the ground, as they understand there's a role for development here as they trying to stay stabilizing without aggravating the concerns of the Pakistan government -- of your country's government.


 So it's a difficult issue, but I think it's also one that India is operating in the best interest of the region and of the world as they try to help through development funds to remove the root causes of why young men pick up guns or -- or listen to the lies of the terrorists and then they get off -- once they start thinking in this direction, it is very difficult to bring them back to a civilized behavior.


 And so I like what India's doing there.  I support it.  I think we need more education and less fighting in the world, and I see India foremost in this effort in Afghanistan. 


MR. CHIPMAN:  I've got about 14 people on the list.  I'm just going to take two.  Dr. Jeffrey Ordaniel from the Philippines.


 Q:  You have mentioned the South China Sea quite extensively in your speech, Mr. Secretary.  So my question is related to the U.S.-Philippine alliance.  Because in 2014, President Obama, when he was visiting Manila, was asked twice by a journalist if Philippine-occupied features and Filipino public vessels in the South China Sea are covered by the 1951 U.S.-Philippines Mutual Defense Treaty.  And twice, he sidelined the question.


 When Secretary Hillary Clinton was asked the same question, she said that she does not to discuss hypothetical scenarios.  But let me just ask the same question of you, Mr. Secretary, because I think the answer to this question is very important as to how the Duterte administration is going to move ahead with its own maritime security policy.


 So in essence the question is, are Filipino public vessels and Philippine-occupied features in the South China Sea covered by the 1951 U.S.-Philippines Mutual Defense Treaty?  Thank you. 


SEC. MATTIS:  Yes, thank you.  It's good to see someone without my color hair here, young man.  I appreciate that.


 The -- let me tell you that when we have discussions on these matters, the reason why public figures do not want to give specific answers is that these are complex issues.  And when you start saying, "yes, no, black, white" -- we have been on the record about international tribunals that say there is no such thing as a nine-dash line, or is no legal basis for this -- we stand by international law.  We stand by international tribunals.  We listen to each nation's concerns.  And to simply turn it into a -- a military or non-military response is -- is a shortchanging of the issue.


 This is what diplomacy is all about.  Diplomacy is all about taking contrary perspectives and finding common ground.  And we've got to try to do that in this world.  Those of us who have worn uniforms, those who wear uniforms today, are keenly aware of the cost of war, and there has got to be a commitment, not a, "Well, when it suits me, I'll listen to other nations."  Not, "When it suits me, I'll listen to international tribunals."


 It's go to be that we actually want to live by these rules, these rules that have allowed China to recover many people from the depths of poverty and bring up their quality of life; these rules have helped China.  There is a reason why China, I believe, will eventually come to grips with the needs and the expectations of the neighbors around them.


 And further, I would just tell you that we maintain confidentiality at times in these efforts, and I -- you know, I mean it's a free and open press here, and I -- I support that, but at the same time, you can often do most of your good work and setting the conditions for a path ahead by not locking yourself into public statements where, understandably, people take each word separately apart and now pretty soon you're -- you're locked into positions that do not allow the diplomats to find common ground.


 So I'm not trying to give a -- a civics class here, I just want you to understand why in many cases those who actually carry the responsibility do not go for, "It's my way or the highway," or there's only one position.  That would -- might very well be a going in position, and we stand by our treaty allies, but this is a discussion between the current administration in the Manila and in Washington D.C., and it's not one that can be answered as simply as your question would indicate.


 MR. CHIPMAN:  And from Malaysia, Dr. (Ngao Chao Bing ?).


 Q:  Hello.  Thank you very much, Mr. Secretary.  So the reason the National Security Strategy document and a National Defense Strategy document of the United States government have identified China and Russia as the main concerns, and basically the strategic adversaries in the coming years, I assume, is the position.


 As I understand the -- for a long time, the U.S. strategy is trying not to create -- it will have a unifier erosion (inaudible) and try to drive a wedge between China and Russia, but now the documents seem to actually push them to work together even further.  So is that really -- I'm just wondering -- is that really a wise move to put China and Russia and make them actually work much closer in these documents?  Thank you.


 SEC. MATTIS:  Yes.  If that's what the documents appear to do -- I've got to go back and read them again, because our view is that with both those nations with great power competition and at levels that we had hoped we'd see be characterized more by cooperation and collaboration -- if the competition is going to grow more strident then that's what we don't want to have happen.


 And in terms of their relationship I think it's -- from my review its objective fact that Russia has more in common with Western Europe and the United States than they have in common with China.  I believe China has more in common with Pacific Ocean nations and the United States and India than they have in common with Russia.  I think there's a natural non-convergence of interest.  There may be short-term convergence in the event they want to contradict international tribunals or try muscling their way into certain circumstances but my view -- I would not be wasting my time going to Beijing at the end of the month if I really thought that's the only option between us and China.  What would be the point of it?  I've got more important things to do.


 I believe that what we're going to see is at some point in both Moscow and Beijing they are going to recognize the reality of what we see in this room: many different nations all sitting down together all trying to find a way forward with respect for each other's internal dynamics, each other's culture and not finding this as a reason why we cannot work together.  We all know we can work together.


 We have worked closely with Russia to defeat fascism and with China to defeat fascism.  We have worked closely with other nations that we had open war with: with Germany, with Japan after World War II.  There is no need for this to go in the direction you're referring to of those two against the world.


 There are obviously a lot of nations allied with us.  There's a lot of nations collaborating and partnering with us but those nations and us, combined have a desire for peace and figured out how we can find a way through these disagreements in a positive, productive, relationship that's competitive certainly but does not have to be combative and that we all have to work hard at that.


 But I will go back and read the documents again -- after you go through it about 30 times before you sign it you can sometimes start to see the forest for the trees.  So, thanks for bringing that up.  I'll take a look at it.  It's certainly not how we see the world.


 MR CHIPMAN:  In about two minutes we will move immediately to the second plenary on the important issue of de-escalating the North Korean crisis, but I hope you all agree with me that we have had just now a very clear statement from the U.S. secretary of defense.  And a tremendous conversation with the secretary of defense in command of the subject matter, the issues, the strategy, and defense diplomatic execution.  And please join me in thanking him for these 45 minutes. (Applause.)/


+++++++++++++++++++++++++++++++++


BẢN DỊCH


Xin lưu ý: Bản dịch này chủ yếu giúp quý vị hiểu văn bản. Chỉ bản gốc tiếng Anh mới được xem là chính thức.


 


JOHN CHIPMAN: Kính thưa các Bộ Trưởng, nghị sĩ quốc hội, các đại biểu, chào mừng quý vị đến buổi khai mạc Đối thoại An ninh Quốc phòng IISS Shangri-La lần thứ 17. Chúng ta có trọn chương trình vào buổi sáng này, và do đó tôi rất hân hạnh được khai mạc vào lúc này.

Trước tiên, xin chân thành cám ơn Thủ Tướng Shri Narendra Modi đã có bài diễn văn tuyệt vời tối hôm qua, thật hân hạnh khi nghe bài diễn văn này, và tôi nghĩ chúng ta rất nên đọc hết bài này. Và tôi chắn chắn là ngay bây giờ bài diễn văn đã được đăng trên mạng của IISS, có thể ngay trên ứng dụng điện thoại của quý vị, và tôi nghĩ chúng ta không chỉ nghe thôi, mà còn cần phải nghiền ngẫm từ từ.

Tất nhiên, tôi cũng xin cám ơn Thủ tướng Lý Hiển Long đã tổ chức buổi chiêu đãi chu đáo tối qua, Phó thủ tướng Teo, Bộ trưởng Ong, ngoại trưởng và những vị chủ nhà khác của chính phủ Singapore đã góp phần làm cho buổi chiêu đãi hôm qua trở thành một buổi lễ tuyệt vời về tinh thần của Đối thoại Shangri-La và tất cả những gì thể hiện.

Toàn bộ nghi thức sáng nay đều chính thức. Bài phát biểu được chuẩn bị của từng diễn giả đều chính thức. Trả lời câu hỏi đều chính thức. Tôi cũng muốn nhấn mạnh là các câu hỏi cũng đều chính thức. Do đó, khi nêu câu hỏi, xin hãy nghĩ đến danh tiếng riêng của quý vị khi đưa ra những nhận xét ngắn gọn này.

Khi chúng ta đến phần nêu câu hỏi và ý kiến, tôi sẽ yêu cầu quý vị nói không quá 90 giây khi có ý kiến hay nêu câu hỏi và nếu quý vị có điều gì đặc biệt cần nói, thì chỉ tối đa hai phút. Nếu tôi thấy những phát biểu đến nay có đà nghiêm trọng hay căng thẳng tột độ, do đó tôi có thể, theo thẩm quyền riêng, ngắt mi-crô để chỉnh đốn sự việc.

Tôi sẽ làm vậy, chỉ vì lợi ích dân chủ là bảo đảm càng có nhiều người trong số quý vị có thể tham gia đối thoại càng tốt.

Nếu muốn đưa ra ý kiến ngắn gọn hay nêu câu hỏi từ phòng họp và chúng tôi muốn càng có nhiều người tham gia càng tốt, thì quý vị cần thực hiện ba điều này. Trước tiên, lấy bảng tên quý vị rồi rà nhẹ vào bên trái mi-crô. Và điều thứ hai cần chạm vào màn hình, ở bên trái hay bên phải, tùy vào chỗ quý vị ngồi hướng về mi-crô, sau đó nhấn vào nút bạc ở bên trái hay phải. Và khi làm vậy thì quý vị sẽ được vào hàng chờ.

Mi-crô sẽ chuyển sang màu xanh. Điều này không có nghĩa là mi-crô của quý vị đang bật. Do đó nếu thì thầm với người kế bên thì chắc chắn không có ai trong hội trường có thể nghe quý vị nói gì. Tôi sẽ bật mi-crô khi gọi tên quý vị, nhưng điều quan trọng là để bảng tên của quý vị trên mi-crô. Nhấn nút xanh. Nhấn nút bạc. Làm ba điều này là quý vị đã được vào hàng chờ. Thường có 10 hoặc 12, 15 người trong hàng, và sau đó tôi sẽ gọi càng nhiều người càng tốt.

Bài diễn văn đầu tiên là về vai trò lãnh đạo của Hoa Kỳ và các thách thức về an ninh trong khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, và tất nhiên chúng ta vui mừng chào đón Bộ trưởng Quốc phòng Jim Mattis phát biểu tại buổi lễ khai mạc này trong năm thứ hai liên tiếp.

Như tất cả quý vị đã biết, ông là một người muốn phòng vệ mạnh mẽ. Là một người lính, ông hiểu rõ sự tàn bạo của chiến tranh, và hiệu quả của bộ máy quân sự được đào tạo tốt. Là nhà tư duy, ông hiểu chiến lược là điều rất hệ trọng và phát triển và ứng dụng chiến lược kiên định cũng quan trọng không kém. Và là một chiến binh, ông ấy hiểu rõ giá trị của các đồng minh. Ông là chuyên gia ủng hộ nghệ thuật ngoại giao phòng vệ. Điều quan trọng là Hoa Kỳ hiểu rõ sự tham gia của các lãnh đạo chính trị và quân sự trên quốc tế. Trong số các cách ngôn nổi tiếng của ông, một trong những cách ngôn tôi yêu thích nhất là lệnh huấn thị cho quân lính dùng trí trước khi dùng vũ khí. Và do đó, thật là vinh hạnh khi mời Jim Mattis chia sẻ suy nghĩ của ông với chúng ta hôm nay. Jim Mattis, tôi xin nhường phòng họp này lại cho ông.


BỘ TRƯỞNG QUỐC PHÒNG JAMES N. MATTIS: Xin cám ơn rất nhiều. Cám ơn John. Chúc một buổi sáng tốt lành đến quý quan khách và các đồng cấp, các sĩ quan quân sự. Và cám ơn quý vị đến tham dự IISS và tất nhiên là đến Singapore – có lẽ là nước chủ nhà chu đáo và tài giỏi nhất thế giới.

Thật là một vinh dự khi được hiện diện tại đây lần thứ hai với tư cách là bộ trưởng quốc phòng tại Đối thoại Shangri-La, tôi xem đây là cơ hội tốt nhất cho các sĩ quan cao cấp gặp gỡ, chia sẻ quan điểm, và củng cố tầm quan trọng của một khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa.

Và đặc biệt để trao đổi về cách thức chúng ta cùng nhau hợp tác để duy trì quan điểm này. Năm ngoái, tôi đến đây chủ yếu để lắng nghe – tôi là người mới nhậm chức nên cần nghe nhiều và đã đến khu vực này sáu lần kể từ đó, và quá trình lắng nghe này đã xác nhận cho tôi biết có sự tương đồng khá cao giữa các quốc gia tại khu vực đa dạng này.

Hôm nay tôi đến đây để chia sẻ toàn bộ chiến lược về Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương của chính quyền Trump vốn tán thành các nguyên tắc chung là củng cố khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa.

Như Thủ tướng Modi đã nói tối qua, cam kết cho các giá trị chung phải là nền tảng hay thậm chí là nền tảng theo đó chúng ta tạo nên vận mệnh chung.

Sát cánh với Ấn Độ, ASEAN và các đồng minh cùng những đối tác khác, Mỹ muốn tạo dựng một khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ -- thực hiện cam kết về tự do và thịnh vượng cho tất cả chúng ta.

Để ủng hộ mạnh mẽ quan điểm này, các chiến lược an ninh quốc gia và bảo vệ quốc phòng vừa công bố gần đây của Mỹ đã thể hiện chủ nghĩa hiện thực dựa theo nguyên tắc của chính quyền Trump. Các chiến lược này thể hiện quan điểm rõ ràng về môi trường chiến lược và công nhận rằng cạnh tranh giữa các quốc gia không chỉ tồn tại ở thế kỷ 21, ở một số mặt còn đang ngày một tăng cao.

Cả hai chiến lược đều khẳng định Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương rất quan trọng cho sự ổn định, an ninh và thịnh vượng tiếp nối của Mỹ. Chiến lược Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương của Mỹ là một tập hợp chiến lược an ninh rộng lớn hơn của chúng tôi, hệ thống hóa lực lượng khi Mỹ tiếp tục nhìn về phía tây của mình. Trong chiến lược này, chúng tôi xem các đồng minh và đối tác là ưu tiên, vai trò chủ chốt của ASEAN vẫn rất quan trọng, và hợp tác với Trung Quốc vẫn được chào đón khi có thể. Và dù khai thác những cơ hội mới để đạt đến sự hợp tác đa phương có ý nghĩa, chúng tôi vẫn sẽ đồng thời tăng cường tham gia vào cơ cấu khu vực hiện tại.

Trong những năm đầu tiên của nền cộng hòa, Tổng thống Thomas Jefferson đã tìm cách thiết lập sự hiện diện của Mỹ tại Tây bắc Thái Bình Dương, một phần của quốc gia nơi tôi đã lớn lên sau này. Tổng thống Jefferson dự tính vùng bờ biển này của Mỹ sẽ trở thành cửa ngõ vào Thái Bình Dương và mở ra vô số cơ hội để phát triển mua bán và thương mại. Mỹ đã mở rộng sự tham gia của mình và tăng cường kết nối khắp khu vực kể từ đó.

Do đó, không còn nghi ngờ gì nữa, Mỹ đã hiện diện tại khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương. Đây là sân khấu chính, lợi ích của chúng tôi, và các khu vực quyện chặt vào nhau. Chiến lược Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương của chúng tôi đã tạo an ninh, kinh tế, và đầu tư phát triển đáng kể, thể hiện cam kết của chúng tôi với các đồng minh và đối tác hỗ trợ quan điểm có khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương an toàn, an ninh, thịnh vượng và tự do dựa theo các nguyên tắc chung với những quốc gia lớn nhỏ.

Các quốc gia tin rằng tương lai của họ nằm ở sự tôn trọng chủ quyền và độc lập của từng quốc gia, dù lớn hay nhỏ, và tự do cho tất cả các quốc gia mong muốn qua lại trên vùng biển và không phận quốc tế, ở giải pháp tranh chấp hòa bình mà không áp bức, vào thương mại và đầu tư tự do, công bằng, và có lợi đôi bên, và tôn trọng các quy tắc và tiêu chuẩn quốc tế đã mang đến cho khu vực này hòa bình và thịnh vượng trong những thập niên qua.

Đối với những nguyên tắc này, Mỹ rất chân thành bằng lời nói và hành động. Chúng tôi tìm kiếm sự cạnh tranh công bằng ở nền kinh tế của chúng tôi. Chúng tôi không tạo nền kinh tế trấn lột, và chúng tôi nhất quán với các nguyên tắc của mình. Chiến lược của Hoa Kỳ không công nhận bất cứ quốc gia nào có thể hay sẽ thống trị khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương.

Đối với những quốc gia muốn hòa bình và tự quyết định, tất cả chúng tôi đều chia sẻ trách nhiệm để sát cánh tạo dựng tương lai chung. Khi chúng tôi nhìn về tương lai này, chiến lược Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương sẽ tận dụng sức mạnh và ưu thế của Hoa Kỳ, khôi phục những khu vực thiếu đầu tư.

Sáng nay, tôi muốn nhấn mạnh một vài chủ đề của chiến lược này. Trước tiên, hãy chú ý đến không gian hàng hải. Khu vực hàng hải chung là điều tốt cho toàn cầu, và giao thông đường biển là huyết mạch quan trọng kinh tế cho tất cả chúng tôi. Quan điểm của chúng tôi là giữ gìn tầm quan trọng này bằng cách giúp các đối tác xây dựng khả năng hàng hải và thực thi luật pháp và khả năng cải thiện theo dõi và bảo vệ trật tự và lợi ích hàng hải.

Thứ hai, hoạt động chung với nhau. Chúng tôi nhận thấy rằng hệ thống các đồng minh và đối tác là một phép nhân lực lượng cho hòa bình. Do đó, chúng tôi bảo đảm rằng quân sự của chúng tôi có thể kết hợp với những quốc gia khác dễ dàng hơn. Điều này áp dụng cả phần cứng và phần mềm bằng cách thúc đẩy tài trợ và bán các thiết bị phòng vệ hàng đầu của Hoa Kỳ cho các đối tác an ninh khi mở rộng huấn luyện quân sự chuyên nghiệp của Hoa Kỳ cho nhiều sĩ quan không chính thức và sĩ quan của quân đội Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương hơn.

Thông qua hợp tác an ninh, chúng tôi đang tạo mối hợp tác chặt chẽ hơn giữa quân đội và kinh tế, tất cả đều góp phần vào sự tin tưởng lâu dài.

Chủ đề thứ ba là củng cố pháp quyền, xã hội dân sự, và quản trị minh bạch. Đây là ánh sáng mặt trời soi rọi ảnh hưởng xấu đe dọa gây nguy hiểm cho tất cả phát triển kinh tế. Sự tham gia phòng vệ của chúng ta củng cố chủ đề này, dù là huấn luyện quân sự chuyên nghiệp hay sử dụng quân đội kết hợp, hoặc tập luyện ngày này qua ngày khác giữa quân nhân, thủy thủ, phi công, lục quân, và Tuần duyên cùng lực lượng vũ trang từ khắp khu vực.

Chủ đề thứ tư là phát triển kinh tế do khu vực tư nhân làm chủ. Hoa Kỳ nhận thấy nhu cầu đầu tư lớn lơn của khu vực, bao gồm cơ sở hạ tầng. Chúng ta đang tăng cường phát triển và tài trợ cho các cơ sở giúp chúng ta trở thành các đối tác tốt hơn, phản ứng nhanh hơn.

Các cơ quan Hoa Kỳ sẽ hợp tác chặt chẽ hơn với các đối tác kinh tế khu vực để mang đến giải pháp trọn vẹn không chỉ tạo ra các sản phẩm hữu hình mà còn chuyển giao kinh nghiệm và kỹ thuật của Mỹ do đó tăng trưởng sẽ có giá trị và chất lượng cao. Không phải những lời hứa suông và từ bỏ chủ quyền kinh tế.

Hoa Kỳ sẵn sàng hợp tác với tất cả các quốc gia để đạt được quan điểm này. Dù khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa là tất cả lợi ích của chúng ta, chúng ta chỉ có thể đạt như vậy nếu tất cả chúng ta đều chung tay giữ gìn. Để bảo vệ những nguyên tắc chung này, chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác với các cơ sở khu vực hiện tại.

Tất nhiên, trung tâm của những chủ đề này là ASEAN và các cơ sở đã tạo dựng, như Diễn đàn Khu vực ASEAN, Hội nghị Bộ trưởng Quốc Phòng ASEAN-Plus, và Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á, cũng như Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, và cơ cấu ba phương và đa phương của các đối tác có ý muốn giống nhau.

Yếu tố trung tâm trong chiến lược của chúng tôi là củng cố đồng minh và hợp tác vì quyền lợi và mối quan hệ tin tưởng lẫn nhau. Chúng tôi cam kết hợp tác với và thông qua các đồng minh và đối tác để giải quyết các thách thức chung, tăng cường khả năng chung, và tăng đầu tư phòng vệ khi thích hợp, cải thiện khả năng hợp tác chung, tổ chức chia sẻ thông tin, và tạo dựng hệ thống các đối tác có khả năng và ý định như nhau.

Tại Đông Bắc Á, môi trường an ninh năng động tiếp tục nhấn mạnh tầm quan trọng của mối quan hệ đồng minh và đối tác vững chắc của chúng tôi. Trên Bán đảo Triều Tiên, chúng tôi hợp tác với đồng minh, ủng hộ những nhà ngoại giao dẫn đầu nỗ lực này. Mục tiêu của chúng tôi vẫn là giải trừ hạt nhân hoàn toàn, có thể kiểm chứng và không thể đảo ngược trên Bán đảo Triều Tiên, và cộng đồng quốc tế đang liên kết tại đây, chứng minh bằng nhiều giải pháp nhất trí của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc.

Ngoài Triều Tiên, chúng tôi tập trung vào hiện đại hóa đồng minh với cả Hàn Quốc và Nhật Bản, chuyển đổi những đồng minh quan trọng này để đáp ứng các thách thức của thế kỷ 21.

Bộ Quốc Phòng vẫn kiên định cam kết hợp tác với Đài Loan cung cấp thiết bị và dịch vụ phòng vệ cần thiết để duy trì đủ tự vệ theo đúng trách nhiệm đã nêu trong Đạo luật Quan hệ Đài Loan. Chúng tôi phản đối tất cả những nỗ lực đơn phương muốn thay đổi hiện trạng, và sẽ tiếp tục theo đuổi bất cứ giải pháp khác biệt nào phù hợp với ý định của người dân ở cả hai bên của Eo biển Đài Loan.

Tại Đông Nam Á, chúng tôi khôi phục hợp tác lâu dài với Philippines và Thái Lan trong khi vẫn thúc đẩy hợp tác vững bền với Singapore. Đồng thời, chúng tôi tìm kiếm phát triển mối hợp tác mới với những người chơi chủ chốt khắp khu vực như Indonesia, Malaysia, và Việt Nam, nơi đây chúng tôi đã có những tiến bộ lịch sử dựa vào lợi ích chung và tôn trọng lẫn nhau.

Chúng ta tiếp tục ủng hộ trung tâm ASEAN trong cấu trúc an ninh khu vực, và trao quyền hơn nữa cho họ. ASEAN càng có tiếng nói chung thì chúng ta càng duy trì được khu vực không bị uy hiếp, một khu vực tồn tại bằng sự tôn trọng luật pháp quốc tế.

Tại Châu Đại Dương, các đồng minh và đối tác của chúng tôi dựa vào không chỉ lợi ích chung, mà còn giá trị chung và lịch sử hy sinh lâu dài. Úc vẫn là một trong những đồng minh mạnh nhất của chúng tôi, và năm nay, chúng tôi kỷ niệm 100 năm đầu tiên (tình bạn?). Chúng tôi cũng mang đến sức sống mới cho mối hợp tác quốc phòng với New Zealand, và chúng tôi hiện đại hóa những đồng minh và hợp tác này để bảo đảm họ càng thích hợp cho những thách thức an ninh của thế kỷ này càng tốt cho đến phút cuối.

Chiến lược của chúng tôi cũng công nhận tầm quan trọng của Quần đảo Thái Bình Dương, cổng vào Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương của Mỹ, và khu vực nơi chúng tôi đẩy mạnh tham gia.

Ngân sách của tổng thống dành nhiều cho cam kết lâu dài của chúng tôi, tài trợ cho thỏa thuận liên kết với Palau, và đây chỉ là khoản tiền ứng trước cho những khởi xướng để đến với phần quan trọng này của thế giới.

Tại Nam Á, chúng tôi củng cố mối hợp tác, đặc biệt với Ấn Độ. Bài phát biểu của Thủ tướng Modi tối qua đã nhấn mạnh vai trò của Ấn Độ với tư cách là quốc gia đi đầu và thành viên có trách nhiệm tại khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương.

Hoa Kỳ đánh giá cao vai trò của Ấn Độ trong an ninh khu vực và toàn cầu, và chúng tôi xem mối quan hệ Hoa Kỳ-Ấn Độ như là hợp tác tự nhiên giữa hai nền dân chủ lớn nhất thế giới, dựa theo sự hội tụ lợi ích chiến lược, các giá trị chung, và tôn trọng trật tự thế giới dựa theo điều lệ.

Sự hợp tác khu vực của chúng tôi phát triển ở nhiều lãnh vực, phù hợp với những mục tiêu chung này. Mối hợp tác của chúng tôi trải dài ngoài khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, và chúng tôi chào đón đóng góp liên tục đáng kể của Ấn Độ cho việc tạo dựng ổn định tại Afghanistan.

Chúng tôi cũng tăng cường tham gia với các đồng minh khác của Thái Bình Dương, như Vương quốc Anh, Pháp và Canada, với những quốc gia chúng tôi chia sẻ lợi ích lâu dài trong khu vực.

Một thế hệ ngay sau này, sẽ đánh giá chúng tôi có kết hợp thành công các cường quốc đang phát triển mà vẫn tăng thịnh vượng kinh tế, duy trì hợp tác quốc tế, dựa theo các quy tắc và tiêu chuẩn đã thỏa thuận, bảo vệ quyền căn bản của người dân và tránh xung đột hay không.

Chiến lược Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương cho thấy mối quan hệ của chúng tôi với Trung Quốc. Chúng tôi hiểu Trung Quốc sẽ đối mặt với nhiều thách thức và cơ hội trong những năm sắp đến. Chúng tôi sẵn sàng ủng hộ lựa chọn của Trung Quốc, nếu họ thúc đẩy hòa bình và thịnh vượng lâu dài cho tất cả tại khu vực năng động này.

Tuy nhiên chính sách của Trung Quốc tại Biển Đông lại tương phản hoàn toàn với sự cởi mở trong chiến lược của chúng tôi. Chiến lược của chúng tôi thúc đẩy – những gì chiến lược thúc đẩy, đặt ra nghi vấn về mục đích lớn hơn của Trung Quốc. Trung Quốc quân sự hóa các hòn đảo nhân tạo tại Biển Đông bao gồm triển khai tên lửa chống tàu bè, tên lửa đất đối không, đài nhiễu điện tử, và gần đây hơn là cho máy bay ném bom đáp xuống Đảo Phú Lâm (Woody Island).

Mặc cho các tuyên bố ngược lại của Trung Quốc, việc lắp đặt hệ thống vũ khí này gắn liền trực tiếp với mục đích quân sự nhằm đe dọa và uy hiếp. Quân sự hóa Quần đảo Trường Sa cũng đi ngược với cam đoan công khai của Chủ tịch Tập tại Vườn hồng Nhà Trắng 2015 là họ sẽ không làm điều này.

Vì những lý do này, và để đáp trả ban đầu cho hành động quân sự hóa tiếp tục ở Biển Đông của Trung Quốc, tuần rồi chúng tôi đã hủy bỏ lời mời Hải quân Giải phóng Nhân dân tham gia vào cuộc Diễn tập Vành đai Thái Bình Dương 2018, do hành vi của Trung Quốc không nhất quán với các nguyên tắc và mục đích của cuộc diễn tập RIMPAC, cuộc diễn tập Hải quân lớn nhất thế giới, và diễn tập trên tinh thần minh bạch và hợp tác.

Để rõ ràng, chúng tôi không yêu cầu bất cứ quốc gia nào chọn giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, bởi vì bạn bè không yêu cầu chúng ta phải lựa chọn. Trung Quốc nên và có tiếng nói trong việc tạo dựng hệ thống quốc tế, và tất cả láng giềng của Trung Quốc đều có tiếng nói trong việc tạo dựng vai trò của Trung Quốc. Nếu Hoa Kỳ tiếp tục theo đuổi kết quả mang tính xây dựng hướng đến mối quan hệ với Trung Quốc, hợp tác mỗi khi có thể, sẽ là trò chơi và cạnh tranh rõ ràng khi cần phải cạnh tranh.

Tất nhiên, chúng tôi công nhận bất cứ trật tự bền vững nào của Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, như vai trò cho Trung Quốc, và theo lời mời của Trung Quốc, tôi sẽ sớm công du đến Bắc Kinh, theo cách thức minh bạch công khai để mở rộng và thắt chặt đối thoại quốc gia giữa hai quốc gia Thái Bình Dương của chúng ta.

Tôi sẽ kết thúc như khi bắt đầu. Là quốc gia Thái Bình Dương, Hoa Kỳ vẫn cam kết tạo dựng vận mệnh chung với khu vực này. Hoa Kỳ đưa ra mối hợp tác chiến lược, không phải phụ thuộc chiến lược. Cùng với các đồng minh và đối tác của chúng ta, Mỹ vẫn cam kết duy trì an ninh, ổn định và thịnh vượng kinh tế của khu vực, một quan điểm vượt xa chuyển tiếp chính trị của Mỹ, và chúng ta sẽ tiếp tục có được sự hỗ trợ lưỡng đảng mạnh mẽ của Washington.

Như Tổng thống Trump đã phát biểu tại Đà Nẵng, chúng tôi không bao giờ yêu cầu đối tác của mình từ bỏ chủ quyền hay sở hữu trí tuệ. Chúng tôi không mơ làm bá chủ. Chúng tôi cùng nhau hợp tác dựa theo các nguyên tắc chung, tạo dựng tương lai mang đến hòa bình, thịnh vượng và an ninh cho tất cả, một chòm các quốc gia, mỗi quốc gia đều có ngôi sao sáng của riêng mình, không có quốc gia nào làm chư hầu cho ai cả. Xin cám ơn quý ông và quý bà, và tôi rất mong được nghe các câu hỏi của quý vị.



ÔNG CHIPMAN: Xin cám ơn Bộ Trưởng rất nhiều, và chúng ta có nhiều thời gian cho các câu hỏi. Tôi đã có tám hay chín người trong danh sách rồi. Vỗ nhẹ bảng tên của quý vị, nhấn màn hình chạm màu xanh, nhấn nút bạc để vào danh sách này. Người đầu tiên tôi thấy là (Josh Rogan?) từ Hoa Kỳ -- Josh đâu?

Hỏi: Cám ơn Bộ trưởng rất nhiều. Cám ơn ông đã dành thời gian ngày hôm nay và cám ơn ông đã phục vụ.

Trong khi chính quyền Trump nỗ lực củng cố đồng minh và đối tác, để thực hiện những gì chiến lược quốc phòng của ông kêu gọi, cạnh tranh chiến lược của chúng ta với Trung Quốc.

Cách thức chính quyền Trump là chiến đấu cùng với đồng minh và đối tác, chẳng hạn về thương mại nhưng chắc chắn không chỉ về thương mại, dường như có tác dụng rất đối ngược. Nếu một trong những mục tiêu chiến lược của Trung Quốc là tách Hoa Kỳ khỏi các đồng minh và đối tác thì có phải là chúng ta đang làm dùm việc đó cho họ sao? Xin cám ơn.

BỘ TRƯỞNG MATTIS: Trước tiên, tôi sẽ cho ông biết là khi đi đến khu vực này, chúng ta thấy có nhiều mục đích chung với các đối tác, với đồng minh, ngay cả với các đối tác và đồng minh phi truyền thống, những mối quan hệ mới đang hình thành, đều mới mẻ với chúng ta, không phải là những mối quan hệ chúng ta có như cách đây 5 năm hay 10 năm.

Do đó khi nhận thức được những gì tôi thấy, khi đi công du, câu trả ngắn là không – chúng ta không làm điều đó. Giờ đây, có những lãnh vực bạn bè bất đồng ý kiến. Có những lãnh vực chúng ta hoàn toàn cạnh tranh về thương mại, nhưng có nền tảng căn bản ngầm là tôn trọng một số giá trị, và tôi sẽ nói là những giá trị này đã được thủ tướng Ấn Độ nói rất rõ ràng vào tối qua và ông ấy nói về sự tôn trọng luật pháp quốc tế, đại loại như vậy. Cách đây nhiều năm, chúng ta có một vị tổng thống mà tôi đề cập lúc đầu – Tổng thống Thomas Jefferson. Ông ấy đưa ra một tuyên bố về điều khá phức tạp như khoa học về những điều ông ấy gọi là kinh tế chính trị, không thể thừa nhận một chân lý nào là khôn ngoan và thiết thực cho mọi thời đại và hoàn cảnh.

Chắc chắn, chúng ta có một số cách thức khác thường – Tôi sẽ nói thẳng với ông, một số cách khác thường về việc chúng ta giải quyết những vấn đề này. Nhưng tôi được nhắc nhở rằng khi các quốc gia còn tiếp tục đối thoại – khi họ còn tiếp tục lắng nghe nhau và tôn trọng nhau thì chẳng có gì là chấm dứt, dựa vào một quyết định, một ngày. Và quá trình chia sẻ các giá trị dài lâu, sự tôn trọng lâu dài luôn mang đến diễn đàn cho chúng ta đi đến một mối quan hệ phát triển theo chiều hướng tích cực. Một lần nữa, tôi xin lặp lại, theo cách tích cực, chiều hướng tích cực.

ÔNG CHIPMAN: Từ Indonesia, Tiến sĩ (Sylvia Yahdid?).


Hỏi: Xin cám ơn Bộ trưởng. Khi chúng ta nói về mối hợp tác chiến lược trong khu vực này, tất nhiên chúng ta cũng đối phó với cách biệt về năng lực. Xin cho chúng tôi biết Hoa Kỳ có những chiến lược nào để giải quyết những cách biệt này về năng lực trong số những quốc gia tại khu vực này không. Xin cám ơn.

BỘ TRƯỞNG MATTIS: Ông biết đó, khi chúng tôi nhìn vào điều này – vấn đề này – đây là vấn đề chúng tôi đương đầu trong chiến lược này bởi vì chúng tôi thường xuyên nhìn thấy cách biệt ông đề cập đến thực sự tách chúng ra ra khỏi các đồng minh, đối tác, những quốc gia đang đối đầu với khủng bố chẳng hạn, hay những mối đe dọa khác vượt khỏi phạm vi quốc gia. Và những gì quý vị cần làm là khi ở vị trí của chúng tôi, quý vị cần điều chỉnh mọi thứ từ việc huấn luyện đến các cơ hội liên lạc, cho đến các cơ hội giáo dục và dùng giáo dục và huấn luyện là con đường chính để san bằng cách biệt này.

Tôi nghĩ những gì chúng tôi thấy trong tương lai như tôi hướng dẫn, thông qua chiến lược quân sự cho quân đội Hoa Kỳ và tư lệnh Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, quý vị sẽ thấy chúng tôi có nhiều khả năng san bằng cách biệt hơn từ phía chúng tôi. Lúc trước thì chúng tôi tránh xa - đây là cách chúng tôi làm kinh doanh. Giờ đây chúng tôi sẽ bước đến bên quý vị để hỏi thăm công việc ra sao? Và đây là những gì chúng tôi biết – dù có chiến đấu chống khủng bố hay trong những hoạt động hàng hải và chia sẻ những bài học này theo cách có thể hiểu thấu, chúng tôi giúp quý vị bằng những năng lực hàng đầu này nếu đó là những gì tạo sự cách biệt và giúp quý vị ưu tiên lấy chủ quyền cho quý vị.

Do đó, chúng tôi tin rằng chúng ta có thể san bằng cách biệt và thực sự muốn có chính trị và sự khôn ngoan quân sự để san bằng cách biệt này hay không. Chúng ta hiểu có thể san bằng cách biệt – tất cả chúng ta đều nhận biết điều này. Tôi khá tin tưởng là chúng ta có thể san bằng nó khi tiến tới. Chúng ta không thấy quân đội nào ở đây không thể lớn mạnh, mà chúng ta không thể đồng hành hợp tác với họ. Chúng ta có thể vượt qua cách biệt.

ÔNG CHIPMAN: Và từ Ấn Độ, (Sheila Baat?).

Hỏi: Xin cám ơn. Tôi muốn hỏi, Mỹ đã đổi tên Bộ Tư Lệnh Thái Bình Dương thành Đồng Minh Hoa Kỳ-Thái Bình Dương. Thưa ông, tôi muốn biết, điều này có ý nghĩa gì? Tên này tượng trưng cho điều gì?

BỘ TRƯỞNG MATTIS: Đúng vậy. Để tượng trưng, tôi đã được hỏi về điều này vài lần vào tối qua và sáng nay. Điểm mấu chốt là chúng ta sẵn sàng điều chỉnh tên tư lệnh để phản ánh trọng tâm chính xác hơn.

Ngay lúc này, khi nhìn vào vai trò của Ấn Độ Dương với nền dân chủ lớn nhất thế giới có tiến bộ kinh tế tại Ấn Độ, chúng ta cần nhận biết tầm quan trọng đáng kể đó đối với Ấn Độ Dương, đối với tiểu lục địa Ấn Độ, và chắc chắn đối với chính Ấn Độ. Do đó tôi muốn chắc chắn rằng cái tên này thực sự phản ánh thực tế. Và thực tế đang thay đổi. Thế giới luôn chuyển động và đó là tất cả ý nghĩa của việc này.

Giờ đây, bên trong điều này, có những điều đang tiến triển, như tôi đã đề cập trong bài phát biểu chuẩn bị sẵn, rằng chúng ta thực sự đối mặt với sân khấu chính. Tôi không công bố những điều này.  Thí dụ, chúng ta thay thế những tàu quân sự thế hệ thứ ba bằng những tàu quân sự thế hệ thứ năm, chúng ta đưa thêm tàu chiến tốt nhất cho tư lệnh của hạm đội thuộc Bộ Tư lệnh các lực lượng Hoa Kỳ tại Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương trong năm ngoái hoặc cách đây hai năm, và chúng ta sẽ tiếp tục đặt ưu tiên vào khu vực này và giờ đây định nghĩa đúng là Bộ Tư lệnh các lực lượng Hoa Kỳ tại Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương.

ÔNG CHIPMAN: Từ Trung Quốc, Trung tướng Zhao Xiaozhuo.

Hỏi: Xin cám ơn. Cách đây vài năm, Hoa Kỳ đưa tàu tên lửa Antietam và – tàu phá tên lửa Higgins đến vùng của lãnh hải Trung Quốc. Và tôi nghĩ đây là vi phạm luật pháp của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, về vùng lãnh hải, và khu vực tiếp giáp. Và đây cũng rõ ràng khiêu khích đến an ninh quốc gia và toàn vẹn lãnh thổ của Trung Quốc.

Tôi nghĩ rằng đây là quân sự hóa ở Biển Hoa Nam dưới bức màn tự do hàng hải. Do đó tôi muốn biết ý kiến của ông về điều này.

BỘ TRƯỞNG MATTIS: Vâng, Trung tướng, tôi nghĩ nó là sự bất đồng căn bản giữa cách các tòa án quốc tế nhìn vào những vùng biển này. Đối với chúng tôi, những vùng biển này là vùng biển quốc tế tự do và mở rộng cửa. Tất cả chúng ta đang nói về một Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa, một Châu Á-Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa, một Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa. Tự do có nghĩa là tự do cho tất cả các quốc gia, lớn hay nhỏ, qua lại không phận quốc tế, vùng biển quốc tế.

Theo truyền thống, về mặt lịch sử, và theo điều luật, đây không phải là quan điểm xét lại. Đây là quan điểm truyền thống. Đây là quan điểm đã có sẵn, và chúng ta có các tòa án quốc tế củng cố điều này, họ độc lập với chúng ta, rằng chúng ta không – chúng ta không kiểm soát nó, nó theo (N Kloss?), và do đó khi chúng ta thấy những loại diễn giải luật quốc tế này, thì chúng ta sẽ hành động theo đó.

Chúng ta không tìm kiếm tự do hàng hải chỉ cho nước Mỹ. Chúng ta muốn tự do hàng hải – tự do cho tất cả các quốc gia lớn nhỏ, cần qua lại những vùng biển này cho thịnh vượng riêng của họ vì họ có lý do rõ ràng.

Do đó chúng tôi không xem đây là quân sự hóa bằng cách qua lại những nơi trước đây là vùng biển quốc tế. Chúng ta xem đây chỉ là sự tái khẳng định trật tự dựa theo quy tắc. Và chúng tôi – tôi – xin nhắc lại, sẽ đến Bắc Kinh để thảo luận thêm về điều này theo lời mời của chính phủ ông vào cuối tháng.

Nhưng tôi hiểu sự bất đồng, không phải là bất đồng chúng tôi chưa nghiên cứu và chúng tôi nghĩ điều thích hợp là chúng ta phải mở rộng cửa những vùng biển này cho tất cả các quốc gia.

ÔNG CHIPMAN: Và từ Thái Lan, Tiến sĩ (Taernsac Shalaam Palunapub?). Ông có thể đã tắt mi-crô của ông, xin tiếp tục.

Hỏi: Câu hỏi của tôi là...


(XEN VÀO)

ÔNG CHIPMAN: Tôi e là ông đã tắt mi-crô (vi mạch?), có lẽ tôi nên chuyển sang người khác và trở lại với ông khi có người đến sửa.

(Mark Champion?) từ Vương quốc Anh.

Hỏi: Cám ơn Bộ trưởng. Tôi nghĩ ông đã rõ ràng tạo được thỏa thuận về những nguyên tắc về trật tự dựa theo quy tắc, tự do hàng hải, vào năm nay, năm ngoài và lúc nào đó, ông biết đó, giữa phần lớn các đồng minh đã đến đây. Tôi có thắc mắc về việc – có nên trộn lẫn các ẩn dụ, nhưng tàu chiến đã đi.

Nói cách khác, thiết lập quân sự để phản đối đã được xây dựng và lắp đặt xong trên các quần đảo – chúng không còn đi nơi nào khác. Rồi vai trò của Trung Quốc – dù Trung Quốc muốn sử dụng chúng ra sao vẫn tiếp tục. Ông có nghĩ rằng điều này đúng không? Rằng tàu chiến đã nhổ neo, và ông sẽ phải đối phó ra sao với điều này?

BỘ TRƯỞNG MATTIS: Tôi nghĩ rằng đối phó với nó là điều thực tế, tôi nghĩ Trung Quốc sẽ bị hậu quả khi bỏ lơ cộng đồng quốc tế. Chúng tôi tin tưởng vào khía cạnh không uy hiếp về cách các quốc gia nên hòa thuận với nhau, họ cần lắng nghe nhau.

Chẳng có gì sai khi cạnh tranh, chẳng có gì sai khi có vị trí vững mạnh, nhưng khi chứng kiến những gì họ đã làm tại Biển Đông, thì sẽ có hậu quả.

Tôi cho ông biết là cho đến – nếu ông hỏi tôi cách đây hai tháng, tôi đã nói là chúng ta vẫn cố gắng duy trì quan điểm hợp tác với Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, với Trung Quốc. Chúng tôi mời họ tham gia RIMPAC và vào cuộc diễn tập hải quân lớn nhất thế giới để duy trì kênh liên lạc quân sự cởi mở và minh bạch giữa chúng ta.


Nhưng khi ông nhìn vào những gì Chủ tịch Tập nói trong Vườn hoa hồng Nhà Trắng năm 2015, họ sẽ không thiết lập quân sự trên quần đảo Trường Sa, rồi sau đó chúng tôi đã thấy những gì xảy ra cách đây bốn tuần, đã đến lúc phải có hậu quả cho điều này. Việc thực tập hải quân lớn nhất thế giới sẽ không có Hải quân Trung Quốc tham gia.

Nhưng đây chỉ là một hậu quả tương đối nhỏ, và tôi tin rằng có nhiều hậu quả lớn hơn trong tương lai khi các quốc gia không tin tưởng vào báo cáo từ các nước láng giềng của họ, khi họ tin rằng các quốc gia láng giềng bị nợ nầng thật nhiều rồi loại bỏ quyền tự do hành động chính trị là cách giao thiệp với họ.

Cuối cùng rồi thì những điều này không đưa đến kết quả tốt đẹp lắm, ngay cả về mặt tài chính (tờ cho vay?) hoặc về sức mạnh (tờ cho vay?). Đó là một nền tảng không vững chắc khi chúng ta cứ tưởng thiếp lập quân sự là cho người khác thừa nhận vị thế của mình trên thế giới, và... tăng cường thêm. Thật sự là không phải vậy. Nền tảng này sẽ không được thế giới thừa nhận vì nó không tốt lắm.

Rồi quý vị phải tự hỏi tại sao các hành động quân sự làm mất mặt chính trị lại được một quốc gia thực hiện. Giá trị để thực hiện các hoạt động quân sự là gì? Thứ nhất, chúng ta dư biết không ai sẽ chiếm cứ những nơi này. Chắc chắn chúng ta có thể giải quyết tranh chấp theo cách hòa bình. Nếu chỉ đơn giản sử dụng vũ khí để làm những gì các tòa án quốc tế không tán thành, thì không phải là cách hợp tác lâu dài cho vai trò phục vụ khu vực quan trọng cho tương lai của Trung Quốc và chúng tôi tôn trọng điều đó, đây còn là tương lai của nhiều quốc gia khác nữa.

Vì vậy, những hậu quả sẽ tiếp tục tiếp diễn, đối với Trung Quốc, nếu họ không tìm được cách hợp tác nhiều hơn với tất cả các quốc gia nào cũng quan tâm đến điều này.

ÔNG CHIPMAN:  Tiến sĩ (Tamzak ?).

Hỏi:  Cảm ơn ông. Thưa ông Bộ trưởng, ASEAN có thể làm gì khác về vấn đề FOIP? Cho đến nay nhóm ASEAN chỉ yêu cầu thêm chi tiết, do đó, theo ý kiến của quý vị, ASEAN có thể làm gì khác?

BỘ TRƯỞNG MATTIS: Thứ nhất, chúng ta thấy trung tâm của ASEAN tốt lắm, do đây là một diễn đàn cho các quốc gia đến với nhau và chắc chắn một số quốc gia nhỏ - họ không có quân đội lớn. Họ có nền kinh tế nhỏ hơn. Nhưng tất cả đều có thể lên tiếng. Tất cả đều có con người muốn có tương lai và triển vọng. Đây là điều bình thường mà các quốc gia làm cho người dân của họ. Đó là lý do, thật sự, tất cả chúng ta đến đây tại Shangri-La. Ý tôi là chúng ta sẽ không đến đây nếu chúng ta không có sự tương tác của chúng ta với nhau.

Tôi nghĩ khi quý vị nhìn vào ASEAN, nó luôn luôn là một tổ chức rất không gây tranh cãi. Nó tìm cách để đối phó với mọi thứ theo cách chín chắn. Làm thế nào quý vị dàn xếp mọi thứ theo cách ai cũng thu lợi thay vì thắng/thua? Làm thế nào cho ai cũng hưởng lợi?

Bây giờ khi họ lên tiếng với một giọng nói, thì có một bài học mạnh mẽ hơn từ ASEAN. Một bài học mà tất cả chúng ta đều có thể học hỏi. Tôi cũng nghĩ rằng chúng ta phải tránh, như những gì Thủ tướng Modi gọi đêm qua là những gánh nặng nợ không tưởng. Một số quốc gia thực sự có thể mất tự do của họ đơn giản chỉ khi lấy những gì dường như là một bàn trợ giúp, trong thực tế nó là một sự cho không làm cho họ phụ thuộc.

Vì vậy, nếu các quốc gia ASEAN có thể giúp đỡ lẫn nhau và hỗ trợ lẫn nhau theo cách duy trì tự do, chủ quyền, giữ toàn vẹn lãnh thổ của mỗi quốc gia thì, rõ ràng sẽ tăng cường tiếng nói của ASEAN.

Nhưng tôi nghĩ điều quan trọng nhất là ASEAN phải có sự thống nhất về những giá trị cơ bản mà Thủ tướng Modi đã bàn nhiều chi tiết khá tốt trong đêm qua. Và ý tưởng rằng chúng ta sẽ trao lại thế giới này cho thế hệ con cái chúng ta nhưng không có một số giá trị như nhau, những lợi thế tương tự mà chúng ta được hưởng khi những quốc gia này hình thành sau ách chủ nghĩa thực dân, tôi nghĩ đây là điều rất vô trách nhiệm. Chúng ta sẽ phải cùng chung nhau đối phó một cách thống nhất. Trung tâm ASEAN là nền tảng cho nỗ lực đó.

ÔNG CHIPMAN:  Rồi từ Pháp, (Francois Borg ?).

Hỏi:  Cảm ơn ông. Năm ngoái tại cuộc đối thoại Shangri-La trước đó, để đáp lại một câu hỏi từ khán thính giả, thưa ông, ông kêu gọi các đồng minh của Mỹ trích dẫn "hãy theo chúng tôi". Đề xuất này vẫn còn đúng?

Và trên quan niệm cá nhân thì ông nghĩ sao? (Cười.)

BỘ TRƯỞNG MATTIS: Tôi không thích có người trích dẫn những gì tôi nói từ năm trước. (Cười.)

Hỏi:  Không bao giờ xảy ra.

BỘ TRƯỞNG MATTIS:  Vâng, thưa ông, tôi chỉ muốn ông biết rằng dựa trên chuyến đi của tôi trong năm qua, tôi đã ra ngoài khu vực sáu lần kể từ lần cuối tôi đến đây, một số chuyến đi được nới rộng thêm, và tôi - tôi thích lắng nghe khi tôi ra ngoài và, chúng tôi tiếp tục tìm được nhiều điểm chung hơn so với những bất đồng. Chúng tôi tiếp tục tìm thêm cách hợp tác hơn là không.

Và hãy nhớ, đây là một nước Mỹ trở lại vài trăm năm trước với Tổng thống Jefferson, chúng ta đã có cơ hội ở Thái Bình Dương với các quốc gia. Hiệp ước đầu tiên của chúng tôi là với Thái Lan trở lại vào đầu những năm 1800. Trong 200 năm, chúng tôi đã ở đây. Trong 200 năm, chúng tôi đã theo dõi làn sóng thuộc địa Châu Âu đi qua rồi sau đó rút đi.

Chúng ta đã thấy chủ nghĩa phát xít, chủ nghĩa đế quốc, rửa trôi trong khu vực với một giá rất lớn cho nhiều người trong căn phòng này và cho tổ tiên của chúng ta khi đẩy lùi và đánh bại chúng vào năm 1945. Chúng ta đã chứng kiến chủ nghĩa cộng sản của Liên Xô muốn xâm nhập nhiều khu vực, và Chiến Tranh Lạnh bị dừng lại rồi thối lùi, cho chúng ta có ngày hôm nay. Chúng tôi đã thấy những người muốn thống trị khu vực đến rồi ra đi, và chúng tôi đã sát cánh với quý vị.

Vì vậy, đây không phải là về một quyết định đơn phương vào thời điểm này. Đây không phải là về bất kỳ lĩnh vực nào chúng ta bất đồng ngay bây giờ, chúng ta có thể đối phó theo những cách khác nhau, nhưng mấu chốt là, chúng ta đã trải qua nhiều khó khăn, chúng tôi đã sát vai với các quốc gia, và tất cả họ đều dư biết hôm nay, chúng ta tin vào các quốc gia tự do, độc lập và có chủ quyền.

Và tôi chỉ muốn nói với quý vị rằng chúng tôi sẽ không thay đổi suy nghĩ của chúng tôi về điều này. Sau cuộc tranh luận khá gay cấn với Vua George III, tôi xin lỗi các đồng chí Vương Quốc Anh của chúng ta - (Cười.) -- chúng tôi đã giữ vững nguyên tắc này, nó không dựa trên quyền lực của đảng nào. Nó không dựa trên một lý trí tạm thời nào. Đây là một trong những gì chúng tôi nhìn lại với rất nhiều tự tin. Vì vậy, chúng tôi cũng muốn có tương lai với sự tự tin.

Ồ tôi cũng bình thường, cảm ơn quý vị. Không có vấn đề gì. (Cười.)

Hỏi:  Tốt lắm.

ÔNG CHIPMAN:  Từ Nhật Bản, (Hiroyuki Akita?)

Hỏi: Cám ơn mọi người rất nhiều, thưa ông. (Hiroyuki Akita?) từ (Nikkei?) Nhật Bản

Tôi có hai câu hỏi ngắn gọn về cuộc khủng hoảng ở Triều Tiên. Một là - vào cuối tháng Tư, như tôi nhớ, ông cho biết vấn đề quân đội Mỹ ở bán đảo Triều Tiên sẽ được đàm phán nếu dàn xếp hòa bình giữa nam và bắc có tiến bộ. Vậy có nghĩa đây cũng là lựa chọn cho Hoa Kỳ rút hoặc giảm quân sự tại bán đảo Triều Tiên trong trường hợp - quý vị biết đấy, nếu có tiến bộ giữa Nam và Bắc tại các cuộc đàm phán hòa bình?

Câu hỏi thứ hai là Tổng thống Trump tuyên bố rằng sẽ có một cuộc họp vào ngày 12 tháng 6 giữa ông Trump và (không nghe được) Kim Jong-Un, và ông ấy nói rằng ông không muốn đề cập đến áp lực tối đa nữa.

Vậy câu hỏi của tôi là, vấn đề quân sự còn trên bàn đàm phán hay không? Hoặc trong khi ông nói chuyện - Hoa Kỳ nói chuyện với Triều Tiên, có thể đã lấy việc này ra khỏi bàn đàm phán rồi? Cảm ơn ông.

BỘ TRƯỞNG MATTIS:  Cảm ơn quý vị. Rõ ràng, đôi mắt của thế giới, hy vọng của thế giới về những cuộc đàm phán này và tôi muốn nói với các chủ nhà Singapore ở đây hôm nay, họ tổ chức những cuộc nói chuyện này và chúng tôi rất biết ơn họ đã giúp trong thời gian ngắn như vậy để thực hiện mọi chuyện cho một lịch sử chưa từng có, họ rất tự hào - chúng tôi rất biết ơn họ - họ giúp rất nhiều.

Tôi chỉ cho quý vị biết rằng bất kỳ cuộc thảo luận nào về số lượng lính Mỹ tại Hàn Quốc đều phải theo - lời mời của Hàn Quốc và các cuộc thảo luận giữa Hoa Kỳ và Hàn Quốc - tách biệt và riêng rẽ với các cuộc đàm phán đang xảy ra với Triều Tiên. Họ có nêu vấn đề - nhưng nó sẽ không xuất hiện trong các cuộc thảo luận với Triều Tiên và như tất cả quý vị đều nhìn nhận; quân đội ở đó là do có vấn đề an ninh.

Rõ ràng, nếu các nhà ngoại giao có thể làm công việc của họ - nếu chúng ta có thể giảm mối đe dọa. Nếu chúng ta có thể khôi phục lại các biện pháp tạo lòng tin với một cái gì đó có thể kiểm chứng, thì tất nhiên những vấn đề này có thể được đàm phán sau đó giữa hai nền dân chủ có chủ quyền - Hàn Quốc và Hoa Kỳ. Nhưng vấn đề đó không nằm trên bàn hội nghị ở Singapore vào ngày 12, không nên.

Về lựa chọn quân sự, tôi nghĩ quý vị dư biết - và tôi đã bàn về điều này năm ngoái khi tôi đến đây - Tôi đã nói điều này trong mọi diễn đàn công cộng khi tôi được hỏi về vấn đề này. Đây là một vấn đề ngoại giao từ ngày 22 tháng 1 năm ngoái khi chúng tôi nhậm chức. Lãnh đạo ngoại giao đã lo liệu điều này. Nó đã được tăng cường ngoại giao tại Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc với ba - chỉ từ tháng Giêng năm ngoái - ba nghị quyết của Hội đồng Bảo an, nhất trí.

Nó đã được lãnh đạo ngoại giao Canada tổ chức các quốc gia gửi các Ngoại trưởng - đây là những quốc gia đã gửi phái đoàn đến bán đảo Triều Tiên theo lời kêu gọi của Liên Hợp Quốc năm 1950. Canada đã tổ chức hợp các bộ trưởng ngoại giao, không phải bộ trưởng quốc phòng, tại Vancouver, British Columbia trong cuộc thảo luận vào tháng 1 năm ngoái để tiếp tục nỗ lực ngoại giao nhằm giải quyết vấn đề này.

Vì vậy, chúng tôi vẫn giữ vững và xác nhận phải giải trừ hạt nhân, có thể kiểm chứng và không thể đảo ngược trên bán đảo này, các nhà ngoại giao đang tham gia ngay tại New York. Các đội khác cũng đang tham gia ở Singapore và tất cả chúng ta đang đặt mọi hy vọng lên họ.

ÔNG CHIPMAN:  Từ Úc, Gordon Flake.

Hỏi: Cảm ơn ông, thưa Bộ trưởng. Trong vài tháng qua đã có rất nhiều cuộc thảo luận tứ giác giữa Hoa Kỳ, Nhật Bản, Úc và Ấn Độ. Và rất nhiều người thấy thiếu sự mạnh mẽ của khối Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương. Tuy nhiên, trong những nhận xét của ông và trong nhận xét của Thủ tướng tối qua, tứ giác không đưa ra vấn đề cụ thể nào. Tôi tò mò muốn biết đánh giá của ông về mối quan hệ giữa tứ giác và chiến lược Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, như ông đã tỏ rõ.

BỘ TRƯỞNG MATTIS:  Rất tốt. Tứ giác, như quý vị đã mô tả nó một cách chính xác, chắc chắn là một trong những cơ chế bổ sung, cơ chế đa phương mà chúng ta đang muốn có. Chúng tôi nhìn vào nó, và nhìn vào cái gì chung chung, giữa Úc, Nhật Bản, Ấn Độ và Hoa Kỳ. Cả bốn đều là nền dân chủ. Đó là điều đầu tiên chúng ta phải biết.

Vậy, chúng ta có bốn nền dân chủ tìm cách duy trì sự ổn định? Làm cách nào để mở đường hàng hải? Làm thế nào để chúng ta giải quyết mọi tranh chấp theo cách hòa bình? Và tôi nghĩ rằng nó sẽ - nó hoàn toàn phù hợp vào lúc trước, và tôi ủng hộ nó 100 phần trăm.

Tôi thực sự phát biểu bảy giờ của tôi ở đây, và đây là một trong những điều tôi muốn cắt giảm một chút (Tiếng cười.)

ÔNG CHIPMAN: Cảm ơn.

Và từ Hoa Kỳ, Thượng nghị sĩ Dan Sullivan?

Hỏi:  Cảm ơn Bộ trưởng, ông đã phát biểu nổi bật và lãnh đạo tuyệt vời. Chúng tôi ở Thượng viện Hoa Kỳ thấy ông rất giỏi, tôi vui thấy ông giỏi.

Ông biết đấy, với tư cách là Bộ trưởng Quốc phòng, ông cũng đã nói rất kỹ về tầm quan trọng của các vấn đề kinh tế và các vấn đề tài chính. Với sự lãnh đạo của ông, chúng ta rất muốn tập trung vào việc xây dựng lại quân đội, và tại Hoa Kỳ, chúng ta cũng đang tăng cường mạnh mẽ nền kinh tế, hy vọng tăng trưởng từ 3 đến 4% GDP, mà chúng ta chưa từng thấy trong hơn một thập kỷ, và trong các lĩnh vực như năng lượng, chúng ta lại một lần nữa là siêu cường năng lượng của thế giới về sản xuất dầu, sản xuất khí tự nhiên, sản xuất năng lượng tái tạo.

Ông có thể bàn về những vấn đề đó và cho biết chúng phù hợp như thế nào trong chiến lược Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương rộng lớn hơn của Hoa Kỳ, và tầm quan trọng của những vấn đề đó, cũng như các vấn đề quân sự?

BỘ TRƯỞNG MATTIS:  Dĩ nhiên, thưa thượng nghị sĩ. Dan là một trong những thượng nghị sĩ của chúng ta từ một bang dọc theo Thái Bình Dương, tiểu bang Alaska - nền kinh tế của đất nước chúng ta luôn là động cơ kinh tế thúc đẩy an ninh quốc gia của chúng ta, vì vậy khôi phục nền tảng kinh tế là điều rất thiết yếu khi chính quyền này nhậm chức và nhận lãnh trách nhiệm của mình.

Nhưng chúng ta thấy điều này giống như cách chúng ta nghe nó được giải thích cho mỗi khi chúng ta lên máy bay, và tất cả các quý vị đã được cho biết rằng trong trường hợp mất áp suất cabin, mặt nạ của quý vị sẽ rớt xuống; quý vị phải đặt mặt nạ đầu tiên cho mình, rồi sau đó mới giúp những người khác xung quanh quý vị. Chúng ta thấy những gì chúng ta đang làm ở đây là cách để xây dựng nền kinh tế bền vững cho mình, nhưng chúng ta không thấy, cũng như chưa bao giờ thấy đó là điều ích kỷ.

Quý vị dư biết chúng ta đã làm gì với Kế hoạch Marshall sau Thế chiến II. Thượng nghị sĩ Gardner cũng tham gia với chúng ta ở đây. Ông đã có một dự luật được lưỡng đảng hỗ trợ mạnh mẽ tại Hạ viện và Thượng viện Hoa Kỳ, để bảo đảm cho Châu Á. Về cơ bản, chúng ta sẽ củng cố các quốc gia bạn, đối tác, đồng minh ở Thái Bình Dương như thế nào? Làm thế nào để chúng ta chia sẻ sức mạnh kinh tế mà chúng ta sẽ có về mặt công nghệ, và kết nối quân sự.

Và quan trọng nhất, làm thế nào chúng ta giúp phát triển những quốc gia vẫn còn tụt lụi hoặc đang thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn?

Vì vậy, động cơ của chúng ta ngày nay trên cơ bản đã tồn tại từ khoảng năm 1900, vẫn cho chúng ta là sức mạnh tự do, sức mạnh dân chủ, nhưng nó cũng có nghĩa là các giá trị dân chủ được tăng cường bằng cách sử dụng các lợi thế kinh tế để phát triển một lần nữa theo cách mạnh mẽ hơn nhiều, nếu điều này giải đáp câu hỏi của quý vị, thượng nghị sĩ.

ÔNG CHIPMAN:  Từ Pakistan, (Alisar Wanakfe?).

Hỏi:  Thưa Bộ trưởng, tôi thật vui khi được nghe ông nói về chiến lược của Hoa Kỳ ở khu vực Thái Bình Dương. Thưa ông, tôi đứng đầu một nhóm tham vấn ở Islamabad, Pakistan. Theo ý kiến chung thì mỗi người khác nhau đều có ý muốn riêng rẽ.

Chúng tôi thấy Hoa Kỳ tất nhiên quan tâm đến hòa bình và sự ổn định trong khu vực Nam Á nhưng không chú ý đủ đến tình hình hạt nhân trong khu vực của chúng tôi. Khả năng vũ khí hạt nhân của Ấn Độ và Pakistan trên đất rất đáng lo ngại theo nhiều cách và hiện nay Ấn Độ đã bắt tay vào việc hạt nhân hóa Ấn độ dương với (không rõ tiếng) và tất cả các tàu hải quân khác - tàu ngầm - chạy bằng hạt nhân và có vũ khí hạt nhân . Đây không chỉ là nguyên nhân gây bất ổn chiến lược giữa Ấn Độ và Pakistan mà cũng là nỗi lo về an ninh cho 32 tiểu bang nằm dọc khu vực Ấn Độ Dương.

Xin ông bình luận, thưa ông về điều này? Và tôi có một câu hỏi nhỏ nữa - nếu tôi có thể nhanh chóng làm điều đó, ông Chapman.

ÔNG CHIPMAN:  Yêu cầu ông nhanh chóng.

Hỏi:  Vai trò Ấn Độ ở Afghanistan - Ấn Độ không phải là một người hàng xóm tiếp giáp với Afghanistan, vì vậy tôi không biết Mỹ xem vai trò của Ấn Độ như thế nào ở Afghanistan. Cảm ơn quý vị.

BỘ TRƯỞNG MATTIS:  Cảm ơn ông. Câu hỏi rất hay. Chúng tôi đã tập hợp một số chiến lược và một chủ đề chung trong chiến lược Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương và chắc chắn trong chiến lược Nam Á, là chiến lược mà chúng tôi đóng góp cho chiến dịch do NATO dẫn đầu ở Afghanistan - một chủ đề không phải là chiến lược. Đây không phải là những chiến lược đối đầu. Chúng dựa trên sự hợp tác.

Ví dụ, khi đặt khu vực chiến lược của chúng tôi ở Nam Á, chúng tôi không xem Afghanistan theo cách riêng. Và rõ ràng là khi nhìn vào Nam Á, thì Pakistan và Ấn Độ là hai trong số các quốc gia chúng ta phải có: quyền lợi an ninh hợp pháp của họ; vai trò tiềm năng của họ để khôi phục hòa bình trong một khu vực có một cuộc chiến đã diễn ra quá lâu rồi.

Và vì vậy, chúng tôi đưa các chiến lược này theo cách có thể tìm ra mặt bằng chung trong khu vực, chứ không phải để thiết lập một nhóm độc quyền.

Vì vậy, về mặt - khi bàn ngắn gọn về việc không phổ biến vũ khí. Tôi tin rằng chúng ta phải trở thành một cộng đồng thế giới - một cộng đồng toàn cầu chú ý hơn đến việc không phổ biến vũ khí. Rõ ràng, chúng ta không cần thêm bất kỳ loại khủng hoảng nào do chúng ta đã bỏ qua vấn đề ở Triều Tiên trong quá lâu để rồi bây giờ phải đối mặt với điều mà thế giới hy vọng - với các nhà ngoại giao hy vọng, gánh nặng này giảm bớt.

Có nhiều cách để có một thế giới không phổ biến hạt nhân, đầy là một nỗ lực tiếp tục xảy ra, một nỗ lực không ngừng từ tất cả chúng ta, vũ trang hạt nhân và không vũ trang hạt nhân. Trong trường hợp của Hoa Kỳ, sau khi chúng tôi lập ra Chiến lược Quốc phòng, chúng tôi đã có đánh giá vị thế hạt nhân, một NPR, một cái gì đó, nhân tiện, trước khi tôi lập ra, chúng tôi đã có số lượng - hơn hai chục đồng minh và thông báo cho họ trước thời hạn và trưng dụng ý tưởng của họ. Bởi vì - ngăn chặn hạt nhân có lẽ là vấn đề lớn nhất - vấn đề nặng nhất mà tôi phải đối phó mỗi ngày trong công việc này.

Vì vậy, những gì chúng tôi muốn làm là nếu chúng ta hiện đại hóa để ngăn chặn hạt nhân, theo cách an toàn và hiệu quả, để những vũ khí đó không bao giờ được sử dụng, chúng ta phải có một nỗ lực đáng kể - nỗ lực hợp tác bên trong - không phổ biến hạt nhân khi chúng ta muốn giảm - tai họa này, và đó là cách duy nhất để mô tả vũ khí hạt nhân trong thế giới này. Vì vậy, chúng tôi sẽ tiếp tục làm việc cho điều này.

Và khi nghĩ đến Ấn Độ Dương, tôi nghĩ quý vị mang đến một quan điểm tốt, đó là một trong những lĩnh vực chúng ta thế giới nói chung, cần chú ý nhiều hơn. Làm thế nào chúng ta giảm bớt mối quan tâm của các quốc gia ở đó để họ không phải cần một kho dự trữ hạt nhân lớn hơn?

(Không nghe rõ) đô la tiền phát triển, có đường cao tốc, có trường học, phòng khám y tế. Quý vị sẽ nhận thấy không có quân Ấn Độ nào trên đất liền, vì họ hiểu rằng họ có vai trò phát triển ở đây để giúp ổn định nhưng không làm cho chính phủ Pakistan thêm lo ngại - chính phủ của quý vị.

Đây là một vấn đề khó giải quyết, nhưng tôi nghĩ cũng là một vấn đề Ấn Độ đang thực hiện cho lợi ích tốt nhất của khu vực và thế giới khi họ trợ giúp thông qua các quỹ phát triển để loại bỏ nguyên nhân gốc rễ tại sao thanh niên lại dùng súng hoặc lắng nghe những lời nói dối của kẻ khủng bố để rồi sau đó họ làm bậy - một khi họ bắt đầu suy nghĩ theo hướng này, thì họ rất khó trở lại thế giới văn minh.

Và vì vậy tôi thích những gì Ấn Độ đang làm ở đó. Tôi ủng hộ họ. Tôi nghĩ chúng ta cần giáo dục nhiều hơn và ít chiến đấu hơn trên thế giới, và tôi thấy Ấn Độ là phần quan trọng nhất trong nỗ lực này ở Afghanistan.

ÔNG CHIPMAN:  Tôi có khoảng 14 người trong danh sách. Tôi sẽ chọn 2 người. Tiến sĩ Jeffrey Ordaniel từ Philippines.

Hỏi:  Ông đã đề cập đến Biển Đông khá rộng rãi trong bài phát biểu, thưa ông. Vì vậy, câu hỏi của tôi liên quan đến liên minh Mỹ-Philippine. Bởi vì trong năm 2014, Tổng thống Obama, khi ông ấy đến thăm Manila, đã được một nhà báo hỏi hai lần về các hòn đảo bị Philippines chiếm đóng và các tàu công cộng của Philippines ở Biển Đông có được Hiệp ước Quốc phòng Mỹ-Philippines năm 1951 nêu tên hay không. Và hai lần, ông ấy đã bỏ qua câu hỏi.

Khi Bộ trưởng Hillary Clinton được hỏi cùng một câu hỏi, bà nói rằng bà không thảo luận các hoàn cảnh giả định. Nhưng hãy để tôi hỏi cùng một câu hỏi cho ông, thưa ông, bởi vì tôi nghĩ câu trả lời cho câu hỏi này rất quan trọng để biết chính quyền Duterte sẽ tiến hành như thế nào chính sách an ninh hàng hải của họ.

Vì vậy, câu hỏi đặt ra là như thế này, các tàu công cộng của Philippines và các hòn đảo bị Philippines chiếm đóng ở Biển Đông có được nêu trong Hiệp ước Quốc phòng Mỹ-Philippines năm 1951 không? Cảm ơn quý vị.

BỘ TRƯỞNG MATTIS:  Vâng, cảm ơn. Tôi rất vui khi thấy có người có mái tóc cùng màu với tôi ở đây, chàng trai trẻ. Tôi trân trọng điều đó.

- Hãy để tôi cho quý vị biết rằng khi chúng tôi thảo luận về những vấn đề này, lý do tại sao các chánh khách quốc gia không muốn đưa ra câu trả lời cụ thể, do đây là những vấn đề phức tạp. Và khi quý vị bắt đầu trả lời: "có, không, đen, trắng" - chúng tôi đã được các tòa án quốc tế cho biết là không có đường chín vạch, và cũng không có cơ sở pháp lý cho điều này - chúng tôi theo đúng luật pháp quốc tế. Chúng tôi theo đúng các tòa án quốc tế. Chúng tôi lắng nghe mối quan tâm của mỗi quốc gia. Và nếu chỉ đơn giản trả lời theo cách quân sự hoặc phi quân sự là - không hiểu rõ vấn đề.

Đây là lý do chúng ta cần ngoại giao. Ngoại giao là xem qua tất cả các quan điểm trái ngược để tìm mặt bằng chung. Và chúng ta phải cố gắng làm điều như vậy trên thế giới này. Những người đã và đang mặc đồng phục, họ đều nhận thức rõ ràng cái giá của chiến tranh, để phải có một cam kết, rằng "Vâng, khi nó hợp với tôi, thì tôi sẽ nghe các quốc gia khác . Nếu không, "Khi nó hợp với tôi, tôi sẽ nghe các tòa án quốc tế."

Chúng ta thực sự muốn sống theo những quy tắc này, những quy tắc đã giúp Trung Quốc phục hồi, nhiều người từ tầng lớp đói nghèo đã nâng cao chất lượng cuộc sống của họ; những quy tắc này đã giúp Trung Quốc. Rồi đây sẽ là lý do cho Trung Quốc, tôi tin rằng, cuối cùng sẽ thấu hiểu nhu cầu và mong đợi của những người hàng xóm xung quanh họ.

Và hơn nữa, tôi sẽ chỉ nói với quý vị rằng nhiều lúc chúng ta bảo mật những nỗ lực này, và tôi - quý vị biết đấy, ý tôi là báo chí tự do và cởi mở ở đây, và tôi - tôi ủng hộ điều đó, nhưng đồng thời, quý vị thường có thể làm hầu hết công việc tốt của quý vị và thiết lập các điều kiện cho một con đường phía trước bằng cách không tự tuyên bố công khai, do mọi người thường tách riêng và xem xét từng từ, rồi không lâu quý vị sẽ bị lâm vào hoàn cảnh không cho phép ngoại giao tìm lối thoát.

Tôi không muốn thuyết giảng một lớp học công dân ở đây, nhưng chỉ muốn quý vị hiểu tại sao trong nhiều trường hợp, những người thực sự có trách nhiệm không bao giờ tuyên bố: "Chỉ có cách của tôi, còn không thì biến", hoặc chỉ có một lựa chọn. Điều đó - rất có thể là một lập trường hiện tại, và chúng tôi sẵn sàng kề bên các đồng minh, nhưng đây là cuộc thảo luận giữa chính quyền hiện tại ở Manila và Washington DC, và nó không phải là một câu trả lời đơn giản như quý vị muốn tôi trả lời.

ÔNG CHIPMAN:  Từ Malaysia, Tiến sĩ (Ngao Chao Bing?).

Hỏi:  Xin chào.  Cảm ơn quý vị rất nhiều, thưa ông. Vì vậy, lý do tài liệu Chiến lược An ninh Quốc gia và một tài liệu Chiến lược Quốc phòng của chính phủ Hoa Kỳ đã xác định Trung Quốc và Nga là mối quan tâm chính, và về cơ bản các đối thủ chiến lược trong những năm tới, tôi cho rằng, là...

Theo tôi đã hiểu - trong một thời gian dài, chiến lược của Hoa Kỳ là không tạo ra - chỉ gây xói mòn sự thống nhất (không nghe được), chia rẽ Trung Quốc và Nga, nhưng bây giờ các tài liệu dường như đi ngược lại, thực sự đẩy họ làm việc cùng nhau hơn nữa. Điều này có đúng không - Tôi chỉ tự hỏi - thực sự đây có phải điều khôn ngoan khi cho Trung Quốc và Nga thực sự gần gũi hơn trong các tài liệu này? Cảm ơn quý vị.

BỘ TRƯỞNG MATTIS:  Vâng. Nếu đó là những gì các tài liệu đang muốn làm - Tôi phải xem qua chúng một lần nữa, bởi vì quan điểm của chúng tôi là cả hai quốc gia đều có sức cạnh tranh lớn và ở cấp độ mà chúng ta hy vọng sẽ thấy sự hợp tác và cùng nhau - nhưng nếu cuộc thi đấu cứ tăng trưởng và gây khó khăn hơn nữa thì chúng ta không muốn điều này xảy ra.

Còn về các mối quan hệ với nhau, tôi nghĩ - theo thực tế khách quan thì Nga có nhiều điểm chung với Tây Âu và Hoa Kỳ hơn là Trung Quốc. Tôi tin rằng Trung Quốc có nhiều điểm chung với các quốc gia Thái Bình Dương, Hoa Kỳ và Ấn Độ hơn là họ có điểm chung với Nga. Tôi nghĩ họ có một tư lợi không trùng hợp. Có thể có sự tương quan ngắn hạn trong trường hợp họ muốn mâu thuẫn với các tòa án quốc tế hoặc đẩy mạnh một số hoàn cảnh nhưng quan điểm của tôi - tôi sẽ không lãng phí thời gian của tôi vào Bắc Kinh vào cuối tháng, nếu tôi thực sự nghĩ đây là lựa chọn duy nhất cho chúng tôi và Trung Quốc. Tại sao phải làm vậy? Tôi còn nhiều việc khác quan trọng hơn.

Tôi tin rằng chúng ta sẽ thấy, ở một thời điểm nào đó, cả Moscow và Bắc Kinh, họ sẽ thực sự nhận ra những gì chúng ta thực hiện trong căn phòng này: nhiều quốc gia khác nhau ngồi cùng nhau, tất cả đều cố gắng tìm một con đường phía trước nhưng vẫn tôn trọng động lực nội bộ của nhau, văn hóa của nhau và nếu chưa tìm ra chân lý thì cũng không phải lý do chúng ta không thể làm việc cùng nhau. Chúng ta đều biết chúng ta có thể làm việc cùng nhau.

Chúng ta đã sát cánh chặt chẽ với Nga để đánh bại chủ nghĩa phát xít và với Trung Quốc để đánh bại chủ nghĩa phát xít. Chúng ta đã làm việc chặt chẽ với các quốc gia sau khi chúng ta có cuộc chiến với họ: với Đức, với Nhật Bản sau Thế chiến II. Không cần thiết phải đi theo hướng quý vị đang đề cập đến 2 quốc gia đó chống lại thế giới.

Rõ ràng là có rất nhiều quốc gia liên minh với chúng ta. Có rất nhiều quốc gia cộng tác và hợp tác với chúng ta nhưng những quốc gia và chúng ta, kết hợp, đều mong muốn có hòa bình và tìm cách vượt qua những bất đồng trong một mối quan hệ tích cực, hiệu quả, cạnh tranh chắc chắn nhưng không nhất thiết phải chiến đấu và tất cả chúng ta phải làm việc chăm chỉ.

Nhưng tôi sẽ quay lại và xem lại tài liệu một lần nữa - sau khi đọc hết 30 lần trước khi ký tên, đôi khi mình có thể bắt đầu thấy chân lý. Vì vậy, cảm ơn ông đã đặt câu hỏi này. Tôi sẽ xem xét lại. Chắc chắn không phải là cách chúng ta nhìn thế giới.

ÔNG CHIPMAN: Trong khoảng 2 phút, chúng tôi sẽ chuyển ngay sang phiên họp thứ hai về vấn đề quan trọng của việc giảm leo thang khủng hoảng Triều Tiên, nhưng tôi hy vọng tất cả các quý vị đồng ý với tôi rằng chúng ta đã có một tuyên bố rõ ràng từ Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ. Và đây là một buổi trò chuyện quan trọng với Bộ trưởng hiểu rõ vấn đề, chiến lược và thực thi ngoại giao quốc phòng. Hãy cùng tôi cám ơn ông ấy đã dành 45 phút này cho chúng ta... (Vỗ tay.)


# # #


Xin lưu ý: Bản dịch này chủ yếu giúp quý vị hiểu văn bản. Chỉ bản gốc tiếng Anh mới được xem là chính thức.


 


++++++++++++++++++++++++++++++++++++++


Dưới đây là tài liệu của BBC: Bộ trưởng James Mattis trả lời phỏng vấn của ông John Chipman tại Shangril-La hôm 02/6/2018


James Mattis: 'Sẽ còn hậu quả cho Trung Quốc'


BBC 4 tháng 6 2018

image010

Bản quyền hình ảnh Getty Images Image caption Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ James Mattis tại Singapore hôm 2/6/2018


Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ James Mattis vừa phát biểu tại Đối thoại An ninh Quốc phòng IISS Shangri-La lần thứ 17 ở Singapore.


BBC giới thiệu trích đoạn phần trả lời câu hỏi của ông James Mattis tại Diễn đàn này ngày 2/6/18, theo bản dịch của Sứ quán Mỹ ở Hà Nội.


Hỏi: Khi chúng ta nói về mối hợp tác chiến lược trong khu vực này, tất nhiên chúng ta cũng đối phó với cách biệt về năng lực. Xin cho chúng tôi biết Hoa Kỳ có những chiến lược nào để giải quyết những cách biệt này về năng lực trong số những quốc gia tại khu vực này không.


BỘ TRƯỞNG MATTIS: Chúng tôi thường xuyên nhìn thấy cách biệt ông đề cập đến thực sự tách chúng tôi ra khỏi các đồng minh, đối tác, những quốc gia đang đối đầu với khủng bố chẳng hạn, hay những mối đe dọa khác vượt khỏi phạm vi quốc gia. Và những gì quý vị cần làm là khi ở vị trí của chúng tôi, quý vị cần điều chỉnh mọi thứ từ việc huấn luyện đến các cơ hội liên lạc, cho đến các cơ hội giáo dục và dùng giáo dục và huấn luyện là con đường chính để san bằng cách biệt này.


Tôi nghĩ những gì chúng tôi thấy trong tương lai như tôi hướng dẫn, thông qua chiến lược quân sự cho quân đội Hoa Kỳ và tư lệnh Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương, quý vị sẽ thấy chúng tôi có nhiều khả năng san bằng cách biệt hơn từ phía chúng tôi.


Lúc trước thì chúng tôi tránh xa - đây là cách chúng tôi làm kinh doanh. Giờ đây chúng tôi sẽ bước đến bên quý vị để hỏi thăm công việc ra sao? Và đây là những gì chúng tôi biết - dù có chiến đấu chống khủng bố hay trong những hoạt động hàng hải và chia sẻ những bài học này theo cách có thể hiểu thấu, chúng tôi giúp quý vị bằng những năng lực hàng đầu này nếu đó là những gì tạo sự cách biệt và giúp quý vị ưu tiên lấy chủ quyền cho quý vị.


Do đó, chúng tôi tin rằng chúng ta có thể san bằng cách biệt và thực sự muốn có chính trị và sự khôn ngoan quân sự để san bằng cách biệt này hay không. Chúng ta hiểu có thể san bằng cách biệt - tất cả chúng ta đều nhận biết điều này. Tôi khá tin tưởng là chúng ta có thể san bằng nó khi tiến tới. Chúng ta không thấy quân đội nào ở đây không thể lớn mạnh, mà chúng ta không thể CÙNG đồng hành hợp tác với họ. Chúng ta có thể vượt qua cách biệt.


Hỏi:Mỹ đã đổi tên Bộ Tư Lệnh Thái Bình Dương thành Đồng Minh Hoa Kỳ-Thái Bình Dương. Thưa ông, tôi muốn biết, điều này có ý nghĩa gì?


BỘ TRƯỞNG MATTIS: Để tượng trưng, tôi đã được hỏi về điều này vài lần vào tối qua và sáng nay. Điểm mấu chốt là chúng ta sẵn sàng điều chỉnh tên tư lệnh để phản ánh trọng tâm chính xác hơn.


Ngay lúc này, khi nhìn vào vai trò của Ấn Độ Dương với nền dân chủ lớn nhất thế giới có tiến bộ kinh tế tại Ấn Độ, chúng ta cần nhận biết tầm quan trọng đáng kể đó đối với Ấn Độ Dương, đối với tiểu lục địa Ấn Độ, và chắc chắn đối với chính Ấn Độ. Do đó tôi muốn chắc chắn rằng cái tên này thực sự phản ánh thực tế. Và thực tế đang thay đổi. Thế giới luôn chuyển động và đó là tất cả ý nghĩa của việc này.


Giờ đây, bên trong điều này, có những điều đang tiến triển, như tôi đã đề cập trong bài phát biểu chuẩn bị sẵn, rằng chúng ta thực sự đối mặt với sân khấu chính. Tôi không công bố những điều này. Thí dụ, chúng ta thay thế những tàu quân sự thế hệ thứ ba bằng những tàu quân sự thế hệ thứ năm, chúng ta đưa thêm tàu chiến tốt nhất cho tư lệnh của hạm đội thuộc Bộ Tư lệnh các lực lượng Hoa Kỳ tại Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương trong năm ngoái hoặc cách đây hai năm, và chúng ta sẽ tiếp tục đặt ưu tiên vào khu vực này và giờ đây định nghĩa đúng là Bộ Tư lệnh các lực lượng Hoa Kỳ tại Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương.


image012

Bản quyền hình ảnh Getty Images Image caption Khán giả theo dõi và đặt câu hỏi


Hỏi: Cách đây vài năm, Hoa Kỳ đưa tàu tên lửa Antietam và - tàu phá tên lửa Higgins đến vùng của lãnh hải Trung Quốc. Và tôi nghĩ đây là vi phạm luật pháp của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, về vùng lãnh hải, và khu vực tiếp giáp. Và đây cũng rõ ràng khiêu khích đến an ninh quốc gia và toàn vẹn lãnh thổ của Trung Quốc.


Tôi nghĩ rằng đây là quân sự hóa ở Biển Hoa Nam dưới bức màn tự do hàng hải. Do đó tôi muốn biết ý kiến của ông về điều này.


BỘ TRƯỞNG MATTIS: Vâng, Trung tướng, tôi nghĩ nó là sự bất đồng căn bản giữa cách các tòa án quốc tế nhìn vào những vùng biển này. Đối với chúng tôi, những vùng biển này là vùng biển quốc tế tự do và mở rộng cửa. Tất cả chúng ta đang nói về một Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa, một Châu Á-Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa, một Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương tự do và mở rộng cửa. Tự do có nghĩa là tự do cho tất cả các quốc gia, lớn hay nhỏ, qua lại không phận quốc tế, vùng biển quốc tế.


Theo truyền thống, về mặt lịch sử, và theo điều luật, đây không phải là quan điểm xét lại. Đây là quan điểm truyền thống. Đây là quan điểm đã có sẵn, và chúng ta có các tòa án quốc tế củng cố điều này, họ độc lập với chúng ta, rằng chúng ta không - chúng ta không kiểm soát nó, nó theo (N Kloss?), và do đó khi chúng ta thấy những loại diễn giải luật quốc tế này, thì chúng ta sẽ hành động theo đó.


Chúng ta không tìm kiếm tự do hàng hải chỉ cho nước Mỹ. Chúng ta muốn tự do hàng hải - tự do cho tất cả các quốc gia lớn nhỏ, cần qua lại những vùng biển này cho thịnh vượng riêng của họ vì họ có lý do rõ ràng.


Do đó chúng tôi không xem đây là quân sự hóa bằng cách qua lại những nơi trước đây là vùng biển quốc tế. Chúng ta xem đây chỉ là sự tái khẳng định trật tự dựa theo quy tắc. Và chúng tôi - tôi - xin nhắc lại, sẽ đến Bắc Kinh để thảo luận thêm về điều này theo lời mời của chính phủ ông vào cuối tháng.


Nhưng tôi hiểu sự bất đồng, không phải là bất đồng chúng tôi chưa nghiên cứu và chúng tôi nghĩ điều thích hợp là chúng ta phải mở rộng cửa những vùng biển này cho tất cả các quốc gia.


Hỏi: Tôi nghĩ ông đã rõ ràng tạo được thỏa thuận về những nguyên tắc về trật tự dựa theo quy tắc, tự do hàng hải, vào năm nay, năm ngoài và lúc nào đó, ông biết đó, giữa phần lớn các đồng minh đã đến đây. Tôi có thắc mắc về việc - có nên trộn lẫn các ẩn dụ, nhưng tàu chiến đã đi.


Nói cách khác, thiết lập quân sự để phản đối đã được xây dựng và lắp đặt xong trên các quần đảo - chúng không còn đi nơi nào khác. Rồi vai trò của Trung Quốc - dù Trung Quốc muốn sử dụng chúng ra sao vẫn tiếp tục. Ông có nghĩ rằng điều này đúng không? Rằng tàu chiến đã nhổ neo, và ông sẽ phải đối phó ra sao với điều này?


BỘ TRƯỞNG MATTIS: Tôi nghĩ rằng đối phó với nó là điều thực tế, tôi nghĩ Trung Quốc sẽ bị hậu quả khi bỏ lơ cộng đồng quốc tế. Chúng tôi tin tưởng vào khía cạnh không uy hiếp về cách các quốc gia nên hòa thuận với nhau, họ cần lắng nghe nhau.


Chẳng có gì sai khi cạnh tranh, chẳng có gì sai khi có vị trí vững mạnh, nhưng khi chứng kiến những gì họ đã làm tại Biển Đông, thì sẽ có hậu quả.


Tôi cho ông biết là cho đến - nếu ông hỏi tôi cách đây hai tháng, tôi đã nói là chúng ta vẫn cố gắng duy trì quan điểm hợp tác với Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, với Trung Quốc. Chúng tôi mời họ tham gia RIMPAC và vào cuộc diễn tập hải quân lớn nhất thế giới để duy trì kênh liên lạc quân sự cởi mở và minh bạch giữa chúng ta.


Nhưng khi ông nhìn vào những gì Chủ tịch Tập nói trong Vườn hoa hồng Nhà Trắng năm 2015, họ sẽ không thiết lập quân sự trên quần đảo Trường Sa, rồi sau đó chúng tôi đã thấy những gì xảy ra cách đây bốn tuần, đã đến lúc phải có hậu quả cho điều này. Việc thực tập hải quân lớn nhất thế giới sẽ không có Hải quân Trung Quốc tham gia.


Nhưng đây chỉ là một hậu quả tương đối nhỏ, và tôi tin rằng có nhiều hậu quả lớn hơn trong tương lai khi các quốc gia không tin tưởng vào báo cáo từ các nước láng giềng của họ, khi họ tin rằng các quốc gia láng giềng bị nợ nầng thật nhiều rồi loại bỏ quyền tự do hành động chính trị là cách giao thiệp với họ.


Cuối cùng rồi thì những điều này không đưa đến kết quả tốt đẹp lắm, ngay cả về mặt tài chính (tờ cho vay?) hoặc về sức mạnh (tờ cho vay?). Đó là một nền tảng không vững chắc khi chúng ta cứ tưởng thiếp lập quân sự là cho người khác thừa nhận vị thế của mình trên thế giới, và... tăng cường thêm. Thật sự là không phải vậy. Nền tảng này sẽ không được thế giới thừa nhận vì nó không tốt lắm.


Những hậu quả sẽ tiếp tục tiếp diễn, đối với Trung Quốc, nếu họ không tìm được cách hợp tác nhiều hơn với tất cả các quốc gia nào cũng quan tâm đến điều này.James Mattis


Rồi quý vị phải tự hỏi tại sao các hành động quân sự làm mất mặt chính trị lại được một quốc gia thực hiện. Giá trị để thực hiện các hoạt động quân sự là gì? Thứ nhất, chúng ta dư biết không ai sẽ chiếm cứ những nơi này. Chắc chắn chúng ta có thể giải quyết tranh chấp theo cách hòa bình. Nếu chỉ đơn giản sử dụng vũ khí để làm những gì các tòa án quốc tế không tán thành, thì không phải là cách hợp tác lâu dài cho vai trò phục vụ khu vực quan trọng cho tương lai của Trung Quốc và chúng tôi tôn trọng điều đó, đây còn là tương lai của nhiều quốc gia khác nữa.


Vì vậy, những hậu quả sẽ tiếp tục tiếp diễn, đối với Trung Quốc, nếu họ không tìm được cách hợp tác nhiều hơn với tất cả các quốc gia nào cũng quan tâm đến điều này.


image013

Bản quyền hình ảnh EPA Image caption Bộ trưởng quốc phòng Hàn Quốc, Mỹ, Nhật gặp nhau ở Singapore


Hỏi: Một là - vào cuối tháng Tư, như tôi nhớ, ông cho biết vấn đề quân đội Mỹ ở bán đảo Triều Tiên sẽ được đàm phán nếu dàn xếp hòa bình giữa nam và bắc có tiến bộ. Vậy có nghĩa đây cũng là lựa chọn cho Hoa Kỳ rút hoặc giảm quân sự tại bán đảo Triều Tiên trong trường hợp - quý vị biết đấy, nếu có tiến bộ giữa Nam và Bắc tại các cuộc đàm phán hòa bình?


Câu hỏi thứ hai là Tổng thống Trump tuyên bố rằng sẽ có một cuộc họp vào ngày 12 tháng 6 giữa ông Trump và (không nghe được) Kim Jong-Un, và ông ấy nói rằng ông không muốn đề cập đến áp lực tối đa nữa.


Vậy câu hỏi của tôi là, vấn đề quân sự còn trên bàn đàm phán hay không? Hoặc trong khi ông nói chuyện - Hoa Kỳ nói chuyện với Triều Tiên, có thể đã lấy việc này ra khỏi bàn đàm phán rồi? Cảm ơn ông.


BỘ TRƯỞNG MATTIS: Tôi chỉ cho quý vị biết rằng bất kỳ cuộc thảo luận nào về số lượng lính Mỹ tại Hàn Quốc đều phải theo - lời mời của Hàn Quốc và các cuộc thảo luận giữa Hoa Kỳ và Hàn Quốc - tách biệt và riêng rẽ với các cuộc đàm phán đang xảy ra với Triều Tiên. Họ có nêu vấn đề - nhưng nó sẽ không xuất hiện trong các cuộc thảo luận với Triều Tiên và như tất cả quý vị đều nhìn nhận; quân đội ở đó là do có vấn đề an ninh.


Rõ ràng, nếu các nhà ngoại giao có thể làm công việc của họ - nếu chúng ta có thể giảm mối đe dọa. Nếu chúng ta có thể khôi phục lại các biện pháp tạo lòng tin với một cái gì đó có thể kiểm chứng, thì tất nhiên những vấn đề này có thể được đàm phán sau đó giữa hai nền dân chủ có chủ quyền - Hàn Quốc và Hoa Kỳ. Nhưng vấn đề đó không nằm trên bàn hội nghị ở Singapore vào ngày 12.


Về lựa chọn quân sự, tôi nghĩ quý vị dư biết - và tôi đã bàn về điều này năm ngoái khi tôi đến đây. Tôi đã nói điều này trong mọi diễn đàn công cộng khi tôi được hỏi về vấn đề này. Đây là một vấn đề ngoại giao từ ngày 22 tháng 1 năm ngoái khi chúng tôi nhậm chức. Lãnh đạo ngoại giao đã lo liệu điều này. Nó đã được tăng cường ngoại giao tại Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc với ba - chỉ từ tháng Giêng năm ngoái - ba nghị quyết của Hội đồng Bảo an, nhất trí.


Nó đã được lãnh đạo ngoại giao Canada tổ chức các quốc gia gửi các Ngoại trưởng - đây là những quốc gia đã gửi phái đoàn đến bán đảo Triều Tiên theo lời kêu gọi của Liên Hợp Quốc năm 1950. Canada đã tổ chức hợp các bộ trưởng ngoại giao, không phải bộ trưởng quốc phòng, tại Vancouver, British Columbia trong cuộc thảo luận vào tháng 1 năm ngoái để tiếp tục nỗ lực ngoại giao nhằm giải quyết vấn đề này.


Chúng tôi vẫn giữ vững và xác nhận phải giải trừ hạt nhân, có thể kiểm chứng và không thể đảo ngược trên bán đảo nàyJames Mattis


Vì vậy, chúng tôi vẫn giữ vững và xác nhận phải giải trừ hạt nhân, có thể kiểm chứng và không thể đảo ngược trên bán đảo này, các nhà ngoại giao đang tham gia ngay tại New York. Các đội khác cũng đang tham gia ở Singapore và tất cả chúng ta đang đặt mọi hy vọng lên họ.


Hỏi:Ông đã đề cập đến Biển Đông khá rộng rãi trong bài phát biểu, thưa ông. Vì vậy, câu hỏi của tôi liên quan đến liên minh Mỹ-Philippine. Bởi vì trong năm 2014, Tổng thống Obama, khi ông ấy đến thăm Manila, đã được một nhà báo hỏi hai lần về các hòn đảo bị Philippines chiếm đóng và các tàu công cộng của Philippines ở Biển Đông có được Hiệp ước Quốc phòng Mỹ-Philippines năm 1951 nêu tên hay không. Và hai lần, ông ấy đã bỏ qua câu hỏi.


Khi Bộ trưởng Hillary Clinton được hỏi cùng một câu hỏi, bà nói rằng bà không thảo luận các hoàn cảnh giả định. Nhưng hãy để tôi hỏi cùng một câu hỏi cho ông, thưa ông, bởi vì tôi nghĩ câu trả lời cho câu hỏi này rất quan trọng để biết chính quyền Duterte sẽ tiến hành như thế nào chính sách an ninh hàng hải của họ.


Vì vậy, câu hỏi đặt ra là như thế này, các tàu công cộng của Philippines và các hòn đảo bị Philippines chiếm đóng ở Biển Đông có được nêu trong Hiệp ước Quốc phòng Mỹ-Philippines năm 1951 không?


BỘ TRƯỞNG MATTIS: Hãy để tôi cho quý vị biết rằng khi chúng tôi thảo luận về những vấn đề này, lý do tại sao các chánh khách quốc gia không muốn đưa ra câu trả lời cụ thể, do đây là những vấn đề phức tạp. Và khi quý vị bắt đầu trả lời: "có, không, đen, trắng" - chúng tôi đã được các tòa án quốc tế cho biết là không có đường chín vạch, và cũng không có cơ sở pháp lý cho điều này - chúng tôi theo đúng luật pháp quốc tế. Chúng tôi theo đúng các tòa án quốc tế. Chúng tôi lắng nghe mối quan tâm của mỗi quốc gia. Và nếu chỉ đơn giản trả lời theo cách quân sự hoặc phi quân sự là - không hiểu rõ vấn đề.


Đây là lý do chúng ta cần ngoại giao. Ngoại giao là xem qua tất cả các quan điểm trái ngược để tìm mặt bằng chung. Và chúng ta phải cố gắng làm điều như vậy trên thế giới này. Những người đã và đang mặc đồng phục, họ đều nhận thức rõ ràng cái giá của chiến tranh, để phải có một cam kết, rằng "Vâng, khi nó hợp với tôi, thì tôi sẽ nghe các quốc gia khác . Nếu không, "Khi nó hợp với tôi, tôi sẽ nghe các tòa án quốc tế."


Chúng ta thực sự muốn sống theo những quy tắc này, những quy tắc đã giúp Trung Quốc phục hồi, nhiều người từ tầng lớp đói nghèo đã nâng cao chất lượng cuộc sống của họ; những quy tắc này đã giúp Trung Quốc. Rồi đây sẽ là lý do cho Trung Quốc, tôi tin rằng, cuối cùng sẽ thấu hiểu nhu cầu và mong đợi của những người hàng xóm xung quanh họ.


Và hơn nữa, tôi sẽ chỉ nói với quý vị rằng nhiều lúc chúng ta bảo mật những nỗ lực này, và tôi - quý vị biết đấy, ý tôi là báo chí tự do và cởi mở ở đây, và tôi - tôi ủng hộ điều đó, nhưng đồng thời, quý vị thường có thể làm hầu hết công việc tốt của quý vị và thiết lập các điều kiện cho một con đường phía trước bằng cách không tự tuyên bố công khai, do mọi người thường tách riêng và xem xét từng từ, rồi không lâu quý vị sẽ bị lâm vào hoàn cảnh không cho phép ngoại giao tìm lối thoát.


Tôi không muốn thuyết giảng một lớp học công dân ở đây, nhưng chỉ muốn quý vị hiểu tại sao trong nhiều trường hợp, những người thực sự có trách nhiệm không bao giờ tuyên bố: "Chỉ có cách của tôi, còn không thì biến", hoặc chỉ có một lựa chọn. Điều đó - rất có thể là một lập trường hiện tại, và chúng tôi sẵn sàng kề bên các đồng minh, nhưng đây là cuộc thảo luận giữa chính quyền hiện tại ở Manila và Washington DC, và nó không phải là một câu trả lời đơn giản như quý vị muốn tôi trả lời./


+++++++++++++++++++++++++++++++++++


Dưới đây là bản tin của RFI: Bộ trưởng James Mattis trả lời phỏng vấn của ông John Chipman tại Shangril-La hôm 02/6/2018


Tướng « Chó Điên » điểm mặt Trung Quốc quân sự hóa Biển Đông


Thụy My 05-06-2018

image014

Bộ trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ James Mattis tại Shangri-La, Singapore ngày 02/06/2018. Bài phát biểu của ông mang tựa đề "Sự lãnh đạo của Mỹ và thách thức an ninh Ấn Độ - Thái Bình Dương".REUTERS/Edgar Su


Tác giả Euan Graham trên trang web của Lowy Institut, một think tank Úc nhận định, bộ trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ James Mattis đã hành động rất tốt tại Đối thoại Shangri-La ở Singapore.


Cuộc Đối thoại Shangri-La, tức Hội nghị Thượng đỉnh An ninh Châu Á, được tổ chức trong bối cảnh chỉ một tuần nữa sẽ diễn ra cuộc gặp thượng đỉnh giữa tổng thống Mỹ Donald Trump và nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Un, cũng ngay tại Singapore.


Cuộc họp thượng đỉnh Trump-Kim vốn rất được chờ đợi, bị tổng thống Trump hủy bỏ, rồi lại được loan báo vẫn diễn ra như dự kiến… đã gây ra nhiều đồn đãi, bàn tán trong hành lang hội nghị. Tuy nhiên nhờ sự dẫn dắt của tướng James Mattis, mà các đại biểu không bị xao lãng qua sự kiện trên. Thay vào đó, chính thái độ hung hăng của Trung Quốc trên Biển Đông lại trở thành trung tâm chú ý của Đối thoại Shangri-La.


Bên cạnh bài phát biểu chỉ trích Trung Quốc rất thẳng thừng của tướng Mattis, điều đáng chú ý là nhiều bộ trưởng Quốc Phòng các nước, kể cả bộ trưởng Ng Eng Hen của nước chủ nhà Singapore, đều cho rằng việc Bắc Kinh quân sự hóa Biển Đông là mối quan ngại hàng đầu.


Vạch trần tham vọng bành trướng của Bắc Kinh trên Biển Đông


Sau đây là nguyên văn đoạn phát biểu của tướng Mattis liên quan đến Trung Quốc tại Diễn đàn Shangri-La :


Chiến lược Ấn Độ - Thái Bình Dương sẽ là dự báo cho mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc.


Chúng tôi đã cảnh báo Bắc Kinh là sẽ phải đối mặt với một loạt thách thức và cơ hội trong những năm sắp tới. Chúng tôi sẵn sàng ủng hộ, nếu Trung Quốc chọn lựa hòa bình và thịnh vượng lâu dài cho tất cả các nước, trong khu vực năng động này.


Nhưng chính sách của Bắc Kinh tại Biển Đông lại hoàn toàn tương phản với sự cởi mở của chiến lược mà Hoa Kỳ muốn phát huy, đặt ra các câu hỏi về những mục tiêu lớn hơn của Trung Quốc.


Trung Quốc đã quân sự hóa các đảo nhân tạo trên Biển Đông, kể cả triển khai các hỏa tiễn chống hạm, hỏa tiễn địa-không, thiết bị điện tử gây nhiễu, và mới đây nhất là việc cho oanh tạc cơ hạ cánh xuống đảo Phú Lâm.


Mặc dù Bắc Kinh chối cãi, sự bố trí các hệ thống vũ khí này trực tiếp gắn với việc sử dụng trên phương diện quân sự, mà mục đích là hù dọa và bức hiếp. Việc quân sự hóa Biển Đông cũng trái ngược hẳn với những cam kết công khai của chủ tịch Tập Cận Bình, ngay tại Vườn Hồng ở Nhà Trắng vào năm 2015.


Vì những lý do đó, tuần trước Hoa Kỳ đã rút lại lời mời hải quân Trung Quốc tham gia cuộc tập trận RIMPAC 2018. Đó là câu trả lời bước đầu của chúng tôi trước tình trạng Trung Quốc tiếp tục quân sự hóa Biển Đông, vì thái độ này đi ngược lại với các nguyên tắc và mục tiêu của cuộc tập trận RIMPAC – mà điểm nổi bật nhất trong những nguyên tắc đó là tính minh bạch và tinh thần hợp tác.


Nói rõ hơn, chúng tôi không yêu cầu bất kỳ quốc gia nào phải chọn lựa giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc. Bởi vì một người bạn không đòi hỏi bạn phải chọn lựa.


Trung Quốc cần và phải có được tiếng nói trong hệ thống quốc tế đang được định hình, và tất cả các láng giềng của Trung Quốc phải có tiếng nói về vai trò của Trung Quốc đang được xác định. Hoa Kỳ sẽ tiếp tục mối quan hệ mang tính xây dựng và hướng đến kết quả với Trung Quốc ; hợp tác khi nào có thể, hay đối địch mạnh mẽ, một khi cần phải như thế.


Tất nhiên chúng tôi ghi nhận Trung Quốc có vai trò trong một trật tự Ấn Độ - Thái Bình Dương bền vững. Theo lời mời của Trung Quốc, tôi sắp đến Bắc Kinh với tinh thần cởi mở, minh bạch, để mở rộng và đào sâu đối thoại giữa hai quốc gia Thái Bình Dương chúng ta.


"Hoa Kỳ không mơ thống trị ai cả"


Tôi xin kết thúc như đã bắt đầu : với tư cách một quốc gia Thái Bình Dương, Hoa Kỳ vẫn luôn cam kết chia sẻ vận mệnh với khu vực.


Hoa Kỳ đề nghị mối quan hệ đối tác chiến lược, chứ không phải lệ thuộc về chiến lược. Bên cạnh các đồng minh và đối tác, nước Mỹ tiếp tục cam kết duy trì an ninh, ổn định và thịnh vượng trong khu vực. Một quan điểm sẽ được lưỡng đảng trong hệ thống chính trị ở Washington ủng hộ cả trong thời kỳ chuyển tiếp.


Như tổng thống Donald Trump đã phát biểu tại Đà Nẵng : « Chúng tôi sẽ không bao giờ đòi hỏi các đối tác phải đầu hàng về mặt chủ quyền, hay về sở hữu trí tuệ…Hoa Kỳ không mơ thống trị nước nào cả ».


Làm việc cùng nhau trên cơ sở những nguyên tắc được chia sẻ, chúng ta sẽ tạo ra một tương lai hòa bình, thịnh vượng và an ninh cho tất cả mọi người. « Một chùm sao gồm những quốc gia, mà mỗi nước là một ngôi sao lấp lánh ánh sáng riêng của mình, không là vệ tinh của ai cả ».


Đây là lần đầu tiên một quan chức cao cấp Mỹ chỉ đích danh Trung Quốc âm mưu độc chiếm Biển Đông, tại một hội nghị quan trọng như Đối thoại Shangri-La. Ông còn nhấn mạnh, việc không cho Trung Quốc tham dự cuộc tập trận RIMPAC năm nay ở ngoài khơi Hawai chỉ mới là một lời cảnh báo nhẹ nhàng sơ khởi. Trong tương lai, sẽ là « những hậu quả lớn hơn » nếu Trung Quốc tiếp tục hù dọa các láng giềng.


Trước đó, tướng James Mattis trong đoạn đầu của bài diễn văn đã nhắc nhở, từ đầu những năm 1800, tổng thống Hoa Kỳ Thomas Jefferson đã quan tâm đến sự hiện diện của Mỹ tại Thái Bình Dương, và nước Mỹ đã gia tăng những cam kết trong khu vực ngay từ thời đó.


Bên cạnh đó, ông cũng không ngần ngại khẳng định Hoa Kỳ sẽ tiếp tục cung cấp các thiết bị quốc phòng và dịch vụ cho Đài Bắc, phản đối mọi hành động nhằm thay đổi nguyên trạng hai bên bờ eo biển Đài Loan.


Trung Quốc thất thế tại Shangri-La


Bị « chạm nọc », đoàn đại biểu Trung Quốc phản ứng ra sao ?


Hãng tin AP cho biết trong phần chất vấn, đại tá Trung Quốc Zhao Xiaozhuo nói rằng việc Washington gởi hai chiến hạm đi vào « vùng biển thuộc chủ quyền Trung Quốc » mới đây là « vi phạm luật pháp », một sự « khiêu khích trắng trợn về an ninh quốc gia và chủ quyền lãnh thổ ». Nhưng tướng Mattis đáp trả rằng câu hỏi này hoàn toàn tách rời khỏi thực tế, với phán quyết của Tòa án Trọng tài Thường trực La Haye. Hai chiến hạm Mỹ đi gần quần đảo Hoàng Sa hôm 27/5, là việc tái khẳng định trật tự quốc tế dựa trên luật pháp.


South China Morning Post ghi nhận một cảm giác hoang mang, thất bại của cả đoàn. Trung tướng Hà Lôi (He Lei), phó viện trưởng Viện hàn lâm Khoa học Quân sự Trung Quốc tuy mạnh miệng nói rằng « Hoa Kỳ là nguồn gốc gây xung đột trong khu vực », nhưng phía sau hậu trường, đoàn đại biểu Trung Quốc cảm thấy hoàn toàn ở thế bất lợi tại Đối thoại Shangri-La năm nay.


Tướng về hưu Yao Yunzhu phàn nàn : « Mỹ đã tạo ra một loạt từ khóa như ‘trật tự dựa trên cơ sở luật pháp’, ‘tự do hàng hải và hàng không’, ‘quân sự hóa’…Mỗi lần nghe những cụm từ đó trên diễn đàn, chúng ta biết rằng những chỉ trích này nhắm vào Trung Quốc ».


Nhiều nhà quan sát cho rằng, với việc gởi một đoàn đại biểu cấp thấp đến Shangri-La, Bắc Kinh muốn tránh né đồng thời làm giảm tầm quan trọng của hồ sơ Biển Đông. Một nguồn tin thông thạo cho South China Morning Post biết, ban tổ chức đã chuẩn bị phương tiện cho bộ trưởng Quốc Phòng Trung Quốc phát biểu, nhưng vào giờ chót Bắc Kinh đã hủy.


William Choong, chuyên gia của IISS nói rằng các nhà tổ chức năm nay đã hai lần đến Bắc Kinh để cố thuyết phục Trung Quốc gởi đoàn đại biểu cấp cao đến, nhưng không thành công. Một chuyên gia khác nhận xét có lẽ « Bắc Kinh muốn giảm thiểu tầm vóc của Đối thoại Shangri-La vì muốn tạo ra một sự kiện song song », chẳng hạn như Diễn đàn Hương Sơn (Xiangshan Forum). Tuy nhiên « chẳng có gì hay nếu chỉ đối thoại với những người luôn đồng ý với mình ».


Quay lại với bộ trưởng Quốc Phòng James Mattis, tướng Mỹ được báo Pháp Le Monde gọi là « vị tướng thầy tu ». Vị tướng trí tuệ có tủ sách hàng ngàn cuốn, độc thân, là nhân vật duy nhất đã khiến Quốc Hội Mỹ an tâm trong cuộc điều trần trước khi được chính thức bổ nhiệm, nhận được những tràng pháo tay vang dội. Tuy mang biệt danh « Chó Điên » (Mad Dog), nhưng ông được coi là nhân vật « người lớn », có cách ứng xử mẫu mực trong chính quyền Trump.


Hôm nay CNN đưa tin hai oanh tạc cơ B-52 của Mỹ đã bay ngang quần đảo Trường Sa, theo nguồn tin quốc phòng Mỹ, chỉ hai ngày sau khi tướng Mattis tố cáo Trung Quốc « hù dọa và bức hiếp » láng giềng tại Biển Đông. Bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ khẳng định Hoa Kỳ không hề có ý định rút khỏi khu vực này, bất chấp phản ứng tức tối của Bắc Kinh.


Tác giả Euan Graham nhận định, gánh nặng đang đặt trên vai ông Mattis, trong hồ sơ Ấn Độ - Thái Bình Dương, trước bối cảnh Trung Quốc đã và đang làm mưa làm gió tại khu vực./


Shangri-La 2018: khởi điểm chiến lược


Ấn Độ Dương - Đông Hải - Thái Bình Dương


image015image016

Các Bộ trưởng Quốc phòng họp tại Singapore ngày 1/6/2018. Ảnh Singapore


image017

Hải dồ Chiến lược Ấn độ dường - Đông Hải - Thái bình dương. Văn Hóa


Shangri-La 2018: khởi điểm chiến lược


Ấn Độ Dương - Đông Hải - Thái Bình Dương


VĂN HÓA


04/6/2018


(tổng hợp)


Hôm 1/6/2018, Singapore đã khai mạc diễn đàn Đối thoại An ninh Quốc phòng Shangri-La lần thứ 17.


Thủ tướng Modi đọc diễn văn khai mạc: "Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương chấp nhận tự do hàng hải, toàn vẹn lãnh thổ, tôn trọng tất cả các quốc gia không kể lớn nhỏ.


Mattis: "Năm ngoái, tôi đến Shangri-La để lắng nghe, năm nay, tôi đến đây để trình bày rõ chiến lược Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương của Mỹ".


Trump bắt tay Nhật-Úc:"Chúng tôi đã thử hết các phương án thay thế, người Mỹ sẽ chọn điều đúng nhất".


He Lei (Hà Lôi): Mỹ "bình luận vô trách nhiệm"; Hoa Xuân Oánh: Mỹ "vừa ăn cướp vừa la làng".


Ấn Độ hướng đông, Mỹ hướng tây, TQ hướng đâu, VN hướng nào?


Mattis: "Nói cho rõ như thế này, chúng tôi không yêu cầu bất kỳ quốc gia nào phải chọn Mỹ hoặc Trung Quốc. Bởi vì người bạn sẽ không bao giờ yêu cầu bạn phải chọn chơi với ai trong số họ".


Chuyện chọn hay không chọn, chơi như thế nào là tùy mỗi nước.


Tướng Kenneth McKenzie - giám đốc Hội Đồng Tham Mưu Trưởng Liên Quân Mỹ - theo đó Hoa Kỳ có đủ khả năng « xóa sổ » các đảo nhân tạo Trung Quốc bồi đắp ở Biển Đông.


Đối với tướng McKenzie, đó không phải là lời cảnh báo suông. (VH)


image018

Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi


Thử tướng Ấn Độ kêu gọi trật tự theo luật lệ


02/06/2018


Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi đưa ra một chỉ trích nhẹ nhàng đối với Trung Quốc ngay cả khi ông vẫn muốn có một liên hệ chặt chẽ với Bắc Kinh trong bài diễn văn đọc tại Singapore ngày thứ Sáu 1/6.


Phát biểu tại hội nghị quốc phòng thường niên mang tên Đối thoại Shangri-la, ông Modi kêu gọi vùng Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương chấp nhận tự do hàng hải, toàn vẹn lãnh thổ, và tôn trọng tất cả các quốc gia không kể lớn nhỏ.


Trong khi lời kêu gọi này không đặc biệt đề cập đến Trung Quốc, nhưng bình luận của ông Modi được xem như đề cập đến thái độ ngày càng quyết đoán của Trung Quốc đối với các nước láng giềng nhỏ hơn trong những vùng tranh chấp thuộc Biển Đông.


Ông Modi cũng mặc thị chỉ trích Hoa Kỳ về chủ nghĩa bảo hộ ngày càng tăng, ám chỉ đến thuế quan vừa mới áp đặt của Tổng thống Donald Trump. Ông cũng nói là các quốc gia nên giữ những cam kết, cũng là một ám chỉ về quyết định của ông Trump rút khỏi thỏa thuận hạt nhân Iran.


Ấn Độ ngày càng gần Hoa Kỳ hơn, đặc biệt khi Trung Quốc gia tăng sức mạnh quân sự vượt qua bờ biển của họ.


Ông Modi nói quan hệ Mỹ-Ấn “đã có một ý nghĩa mới trong một thế giới thay đổi.” Một khía cạnh quan trọng của đối tác này là “cùng chia sẻ viễn kiến về một vùng Ấn Độ-Thái Bình Dương rộng mở, ổn định, an ninh và phồn thịnh.”


Trong nhiều thập niên Ấn Độ đã theo đuổi một chính sách phi liên kết, có nghĩa là nước này không chọn bên nào giữa các cường quốc thế giới. Giữ vững lập trường này, ông Modi cảnh báo sự đối đầu giữa các cường quốc có thể tái xuất hiện.


Thủ tướng Ấn Độ cũng cho rằng “châu Á và thế giới sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn khi Ấn Độ và Trung Quốc cùng nhau làm việc trong sự tin cậy và tin tưởng, lưu tâm đối với quyền lợi của nhau.”


Trong bài diễn văn ngày 1/6 tại Singapore ông ủng hộ sự tham gia sâu rộng của Ấn Độ đối với các vấn đề toàn cầu, trong đó có gìn giữ hòa bình quốc tế, viện trợ nhân đạo và cứu trợ tai họa.


Đối thoại Shangri-La, một hội nghị hàng năm của các Bộ trưởng quốc phòng châu Á và những nhà lãnh đạo khác, năm nay chú trọng mạnh mẽ đến vùng Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương.


Điểm nhấn này tiếp sau sự kiện quân đội Hoa Kỳ trong tuần này đổi tên Bộ Tư lệnh Hoa Kỳ tại Thái Bình Dương thành Bộ Tư lệnh Hoa Kỳ tại Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương-Thái Bình Dương./


Shangri-La2018: Ấn độ dương- Đông Hải-Thái bình dương khởi động?


Chính sách châu Á và Biển Đông của Mỹ gì mới sau một năm?


image019

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis phát biểu tại Đối thoại Shangri-La 2018 - Ảnh: REUTERS


TTO - Nếu như năm ngoái thông điệp châu Á của Mỹ chủ yếu nhằm trấn an các đồng minh và đối tác trong bối cảnh ưu tiên "nước Mỹ trên hết" thì năm nay chính sách được định hình rõ hơn thông qua chiến lược Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương.


Phát biểu tại phiên thảo luận ngày 2-6 ở Đối thoại Shangri-La, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis nêu rõ: "Năm ngoái, tôi tham dự Shangri-La chủ yếu để lắng nghe. Năm nay, tôi đến đây để trình bày rõ chiến lược Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương của Mỹ".


Không ai nên là bá chủ khu vực


Tại Đối thoại Shangri-La lần 16 năm 2017, ông Mattis khẳng định chính quyền Trump ưu tiên quan hệ với các nước trong khu vực châu Á - Thái Bình Dương thông qua ba giải pháp: Củng cố quan hệ đồng minh; Nâng cao năng lực cho các quốc gia trong khu vực để các nước này có trách nhiệm hơn trong việc bảo vệ an ninh cho chính họ; và tăng cường năng lực quân sự của Mỹ trong khu vực bằng cách cam kết duy trì sự hiện diện và năng lực quân sự của Mỹ ở khu vực châu Á - Thái Bình Dương.


Tại Shangri-La lần 17 năm nay, ông Mattis nêu cụ thể hơn các nội hàm của chiến lược Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, đó là "tôn trọng chủ quyền và độc lập của mỗi quốc gia, dù cho quốc gia đó lớn hay nhỏ; Tôn trọng quyền tự do hảng hải của tất cả các nước muốn di chuyển trong các vùng biển và không phận quốc tế; Giải quyết hòa bình các tranh chấp mà không có sự cưỡng ép, tôn trọng thương mại và đầu tư tự do, công bằng, và có qua có lại; Tuân thủ các luật lệ và thông lệ giúp mang lại hòa bình và gia tăng thịnh vượng cho khu vực trong 70 năm qua".


Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ cũng nêu 4 điểm chính của chiến lược Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương là:


1. Giúp các đối tác xây dựng năng lực thực thi luật pháp và năng lực hải quân để cải thiện sự giám sát và bảo vệ lãnh hải và những quyền lợi của mình;


2. Sự tương kết quân sự. Mỹ bảo đảm rằng quân đội của nước này có thể dễ dàng hòa nhập với quân đội nước khác, cả phần cứng lẫn phần mềm thông qua việc bán các trang thiết bị quân sự hàng đầu cho các đối tác an ninh;


3. Củng cố pháp quyền, xã hội dân sự và quản trị minh bạch;


4. Ủng hộ phát triển kinh tế do khu vực tư nhân dẫn dắt.


Người đứng đầu Lầu Năm Góc nhấn mạnh theo chiến lược này, không một quốc gia nào có thể hoặc làm bá chủ khu vực.


image020

Bộ trưởng Mattis (giữa) cùng người đồng cấp Nhật Itsunori Onodera (trái) và Úc Marisa Payne trong cuộc gặp tay ba bên lề Đối thoại Shangri-La Dialogue ngày 2-6 - Ảnh: REUTERS


Đối đầu trực diện hơn với Trung Quốc


Tại Shangri-La năm ngoái, Bộ trưởng Mattis nhấn mạnh Mỹ không thể chấp nhận việc Trung Quốc thực hiện các hành động vi phạm đến lợi ích của cộng đồng quốc tế, làm suy yếu một trật tự khu vực dựa trên các nguyên tắc, một trật tự mang lại lợi ích cho tất cả quốc gia, đặc biệt là của chính Trung Quốc.


Ông Mattis cho biết Tổng thống Donald Trump sẽ có một số cách tiếp cận mới mẻ với "trật tự khu vực dựa trên các nguyên tắc" cùng với lời trấn an: "Hãy kiên nhẫn với chúng tôi, một khi chúng tôi đã thử hết các phương án thay thế, người Mỹ sẽ chọn điều đúng nhất".


Và có vẻ như tròn một năm sau, Bộ trưởng James Mattis đã chọn ra phương án đúng nhất để kiềm chế Trung Quốc, đó là tăng cường hợp tác với các quốc gia và vùng lãnh thổ đang bị Trung Quốc chèn ép hay thách thức vai trò của Trung Quốc, lần lượt là Đài Loan và Ấn Độ.


Đối với Đài Loan, Bộ Quốc phòng Mỹ cam kết kiên định hợp tác với Đài Loan để cung cấp các hàng hóa và dịch vụ quốc phòng cần thiết cho vùng lãnh thổ này duy trì sự tự vệ hiệu quả, đúng với những nghĩa vụ được nêu trong Luật Quan hệ với Đài Loan.


Mỹ cũng đang củng cố quan hệ với các đối tác ở Nam Á, đặc biệt với Ấn Độ, quốc gia mà Washington đánh giá là có vai trò quan trọng trong bảo đảm an ninh khu vực và toàn cầu.


"Chính sách của Trung Quốc ở Biển Đông hoàn toàn trái ngược với sự cởi mở mà chiến lược của chúng tôi thúc đẩy, nó gợi ra những câu hỏi về mục tiêu tham vọng hơn của Trung Quốc về quân sự hóa các thực thể nhân tạo ở Biển Đông, bao gồm triển khai tên lửa chống hạm, tên lửa đất đối không, nhiễu âm điện tử, và gần nhất là triển khai máy báy đánh bom đến đảo Phú Lâm ở quần đảo Hoàng Sa", ông James Mattis nêu.


Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ cho rằng việc Trung Quốc triển khai các hệ thống vũ khí này là để dọa dẫm và cưỡng ép các quốc gia khác và việc tiếp tục quân sự hóa ở Biển Đông trái ngược với thông điệp của Tổng bí thư, Chủ tịch nước Tập Cận Bình trong chuyến thăm Nhà Trắng năm 2015.


Và lần này, nước Mỹ đã có phản ứng cứng rắn hơn với hành động quân sự hóa trái phép của Trung Quốc ở Trường Sa bằng cách không mời Hải quân Trung Quốc tham dự tập trận hải quân thường niên tập trận hải quân đa quốc gia Vành đai Thái Bình Dương (RIMPAC).


"Như Tổng thống Trump phát biểu ở Đà Nẵng (Tuần lễ cấp cao APEC tháng 11-2017), chúng tôi sẽ không yêu cầu các đối tác của chúng tôi từ bỏ chủ quyền của mình… chúng tôi không hề có mộng bá quyền", ông James Mattis đưa ra thông điệp đầy ẩn ý với Trung Quốc./(theo TT 02/06/2018)


Bộ trưởng Quốc phòng Mattis tố cáo đích danh TQ hù dọa và bức hiếp láng giềng Biển Đông


02-06-2018

image014

Bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ Jim Mattis phát biểu tại Hội nghị an ninh Shangri-la, Singapore, ngày 02/06/2018.REUTERS/Edgar Su


Đúng như dự đoán, trên diễn đàn Đối Thoại Shangri La ở Singapore vào sáng nay, 02/06/2018, bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ James Mattis đã không ngần ngại tố cáo đích danh Trung Quốc về những hành vi quân sự hóa Biển Đông. Theo người lãnh đạo Lầu Năm Góc, việc Bắc Kinh bố trí vũ khí của trên các đảo nhân tạo ở Biển Đông « gắn liền với mục đích quân sự, nhằm hù dọa và bức hiếp » các nước láng giềng, và trong tương lai, Trung Quốc sẽ phải gánh chịu những hậu quả to lớn hơn » khi « đánh mất mối quan hệ với các láng giềng của mình ».


Trong phát biểu rất được mong đợi, bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ đã công khai đề cập đến việc Trung Quốc triển khai các loại vũ khí tối tân trên các đảo nhân tạo mà họ kiểm soát ở Biển Đông và khẳng định rằng : « Cho dù đã có những tuyên bố ngược lại (tức là những lời chối cãi) từ phía Trung Quốc, việc lắp đặt các hệ thống vũ khí đó gắn liền với mục đích quân sự là để đe dọa và bức hiếp ».


Theo ghi nhận của hãng tin Pháp AFP, ông Mattis đã liệt kê một loạt những hành động của Trung Quốc trong thời gian qua như từ việc lắp đặt các hệ thống tên lửa chống hạm và phòng không, hệ thống gây nhiễu điện tử trên những đảo nhân tạo vốn đã có những cơ sở quân sự kiên cố được xây dựng trước đó, kể cả phi đạo mà oanh tạc cơ có thể đáp xuống được.


Theo bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ, Washington muốn có một mối quan hệ xây dựng với Bắc Kinh, nhưng « Chính sách của Trung Quốc ở Biển Đông tương phản hoàn toàn với nguyên lý cởi mở » trong chiến lược mà Mỹ muốn phát huy.


Theo hãng tin Mỹ AP, lãnh đạo Lầu Năm Góc không ngần ngại cảnh cáo Trung Quốc rằng việc Mỹ rút lại lời mời Trung Quốc tham gia cuộc tập trận hải quân đa quốc gia mở ra trong tháng này (tức là cuôc tập trận RIMPAC 2018) chỉ là « phản ứng đầu tiên » đối với hành vi quân sự hóa Biển Đông, và đó chỉ là một hệ quả « tương đối nhỏ… so với những hậu quả to lớn hơn trong tương lai. »


Tuyên bố của bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ tại Đối Thoại Shangri La nhắm vào việc Trung Quốc quân sự hóa Biển Đông phản ánh chiều hướng có vẻ cứng rắn hẳn lên của giới chức quân sự, quốc phòng Mỹ đối với Bắc Kinh trong những ngày gần đây.


Dữ dội nhất trong số các tuyên bố được đưa ra là phát biểu trên đài truyền hình Mỹ CNN hôm 31/05 vừa qua của tướng Kenneth McKenzie - giám đốc Hội Đồng Tham Mưu Trưởng Liên Quân Mỹ - theo đó Hoa Kỳ có đủ khả năng « xóa sổ » các đảo nhân tạo Trung Quốc bồi đắp ở Biển Đông.


Đối với tướng McKenzie, đó không phải là lời cảnh báo suông mà thực tế lịch sử cho thấy là Mỹ có kinh nghiệm trong việc phá hủy các đảo nhỏ bị cô lập trong Đệ Nhị Thế Chiến./


image022

Bộ trưởng Quốc phòng ba nước Nhật Bản, Mỹ và Úc trong cuộc gặp bên lề Đối thoại Shangri-La 2018 hôm 2-6 - Ảnh: REUTERS


3 thông điệp của Mỹ từ Đối thoại Shangri-La 2018


04/06/2018


Bộ trưởng Quốc phòng James Mattis dẫn đầu phái đoàn Mỹ đến Đối thoại Shangri-La 2018 trong bối cảnh khu vực đang đứng bên thềm những thay đổi quan trọng.


Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Ngô Xuân Lịch và Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis bắt tay nồng ấm và cùng nhau tham gia hội đàm nhân Đối thoại Shangri-La tại Singapore ngày 1/6/2018.


image023


Trong bối cảnh căng thẳng thương mại Mỹ - Trung leo thang, Biển Đông lại dậy sóng với Trung Quốc đẩy mạnh quân sự hóa, thượng đỉnh Mỹ - Triều nhen nhóm tia hy vọng hòa bình nhưng mong manh, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis lần 2 đến diễn đàn an ninh thường niên Đối thoại Shangri-La với 3 thông điệp quan trọng.


Thông điệp ổn định


Đến Shangri-La để tái khẳng định cam kết khu vực của Mỹ, cụ thể hóa chiến lược an ninh quốc gia và quốc phòng qua chiến lược Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, Bộ trưởng Mattis cho thấy cá nhân ông và Bộ Quốc phòng là nhân tố chủ chốt tạo nên sự ổn định, tầm nhìn chiến lược, dài hạn của Mỹ ở khu vực.


Sau nhiều biến động nhân sự cao cấp, Bộ trưởng Mattis vẫn trụ vững và là tiếng nói có nhiều ảnh hưởng. Tổng thống Trump chỉ quan tâm thường trực 1, 2 vấn đề cụ thể là trọng tâm khi tranh cử (thương mại, Triều Tiên). Bộ Ngoại giao vẫn giai đoạn chuyển giao, nhân sự vừa thiếu (chưa có trợ lý ngoại trưởng phụ trách khu vực), vừa không ổn định. Các bộ kinh tế tập trung sứ mệnh giảm thâm hụt thương mại, triển khai các lệnh trừng phạt.


image011

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis phát biểu tại Đối thoại Shangri-La. Ảnh: VCG


Do đó, tuy là thông điệp của Bộ trưởng Quốc phòng nhưng mang tính “toàn chính phủ” liên ngành, chiến lược về tầm, rộng về diện, đề cập cả 3 trụ cột hợp tác an ninh chiến lược, kinh tế, giá trị - quản trị.


Thông điệp trấn an


Bộ trưởng Mattis đến Shangri-La năm nay để trấn an đồng minh, đối tác rằng Mỹ có lợi ích chiến lược, cam kết lâu dài với khu vực, giải thích lại nội hàm Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương tự do, rộng mở, thịnh vượng được xây dựng dựa trên chia sẻ giá trị, luật lệ chung, tôn trọng chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, tự do hàng hải, hàng không, không đe dọa, lớn cưỡng ép bé, giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình, tôn trọng luật pháp quốc tế. Đó là mô hình, nguyên tắc của Mỹ trong thế cạnh tranh chiến lược, thực chất là cạnh tranh mô hình với Trung Quốc, Nga.


Tính trấn an thể hiện ở quyết tâm Mỹ nói là làm, với cách tiếp cận truyền thống 3 trụ cột, đề cao tăng cường mạng lưới đồng minh (trong đó có cả nòng cốt bộ tứ), đối tác, cả song phương và đa phương, khu vực.


image016

Bộ trưởng James Mattis (thứ 4 từ trái) và các bộ trưởng quốc phòng ASEAN tại Đối thoại Shangri-la. Ảnh: Bộ Quốc phòng Singapore.


Trọng tâm gồm hợp tác an ninh hàng hải, nâng cao năng lực, phối hợp diễn tập, tác chiến hải quân, cảnh sát biển. Hợp tác kinh tế tăng cường đối tác công tư, đầu tư cơ sở hạ tầng, khai thác thế mạnh công nghệ, quản lý, đầu tư và cho vay bền vững của Mỹ, phương Tây.


Mỹ ủng hộ vai trò của Trung Quốc nếu đóng góp tích cực vào hòa bình, ổn định khu vực, sẽ hợp tác nếu có thể. Đông Nam Á là mắt xích quan trọng của chiến lược, tăng cường đồng minh với Philippines, Thái Lan, đạt “bước tiến lịch sử” trong quan hệ với Singapore, Indonesia, Malaysia và Việt Nam, trên tinh thần “tôn trọng lẫn nhau”.


Các cơ chế khu vực sẽ tiếp tục được Mỹ đầu tư như ASEAN, ARF, ADMM+, EAS, APEC, ủng hộ vai trò trung tâm và đoàn kết của ASEAN, muốn ASEAN có vai trò mạnh, cùng Mỹ và các nước xây dựng cấu trúc khu vực dựa trên luật lệ. 


image025

Bộ trưởng Mattis đến thăm chùa Trấn Quốc tại Hà Nội. Việt Nam và Indonesia là 2 điểm đến trong chuyến đi Đông Nam Á hồi đầu năm nay của ông Mattis, cũng là chuyến đi đầu tiên sau khi Mỹ công bố chiến lược an ninh quốc gia và xem Trung Quốc là đối thủ. Ảnh: Quỳnh Trang.


Thông điệp trấn an của Bộ trưởng Mattis là kịp thời, nhất là khi khu vực đang đặt nhiều dấu hỏi về cam kết lâu dài đến đâu của Mỹ, liệu nói có đi đôi với làm, chiến lược Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương có nhằm ngăn chặn Trung Quốc, Mỹ sẽ đầu tư dự án cơ sở hạ tầng như thế nào, nhóm bộ tứ có thay thế vai trò của ASEAN trong cấu trúc khu vực...


Một năm rưỡi qua, Chính quyền Trump đã có những nỗ lực ban đầu thể hiện cam kết nghiêm túc, lâu dài với khu vực, ASEAN. Tuy nhiên, dư luận chung cho rằng mức độ trấn an hiệu quả đến đâu tùy thuộc nhiều vào các bước triển khai sắp tới của Mỹ, chưa kể cách tiếp cận thương mại “có đi, có lại” với bất kỳ nước nào đang “triệt tiêu” thông điệp trấn an và nỗ lực hợp tác trong các lĩnh vực khác. 


Thông điệp răn đe


Thực chất, thông điệp lớn của Mỹ tại Shangri-La là về Trung Quốc, gián tiếp hay trực tiếp, thể hiện lo ngại chung tăng cao của nội bộ Mỹ. Bộ trưởng Mattis nhấn mạnh không nước nào được “thống trị” Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương, không buộc khu vực phải lựa chọn giữa Mỹ và Trung Quốc, Mỹ mang đến đối tác chiến lược, không phải sự lệ thuộc chiến lược.


Trực diện hơn, Mỹ chỉ trích Trung Quốc gần đây gia tăng quân sự hóa ở Biển Đông, đe dọa, cưỡng ép các nước, không giúp gì cho uy tín Trung Quốc và không được quốc tế ủng hộ, đi ngược lại cam kết cấp cao tại thượng đỉnh Mỹ - Trung 2015. Hành động của Trung Quốc sẽ có hệ lụy, trực tiếp là việc Mỹ không mời Trung Quốc dự diễn tập RIMPAC 2018, lâu dài hơn là khu vực bị chia rẽ, gánh nặng nợ nần, bị can thiệp nội bộ.


image026

Mỹ gần đây đã rút lại lời mời hải quân Trung Quốc tham dự cuộc tập trận Vành đai Thái Bình Dương (RIMPAC) 2018. Ảnh: AP.


Cạnh tranh Trung - Mỹ đang gia tăng toàn tuyến, song dư luận cho rằng cách chính quyền Trump xử lý tranh chấp thương mại, đầu tư với Trung Quốc và vị thế của Trung Quốc trong vấn đề Triều Tiên đặt dấu hỏi lớn về một chiến lược bài bản của Mỹ xử lý quan hệ “cạnh tranh chiến lược” với Trung Quốc.


Về vấn đề Biển Đông, Bộ trưởng Mattis tránh trả lời trực tiếp câu hỏi của đại biểu Philippines về việc liệu các đảo, tàu bè của Philippines có được bảo vệ theo Hiệp ước an ninh hỗ tương 1951, gây nhiều lo ngại trong dư luận. Với Chính quyền Trump, vấn đề Biển Đông có thể không phải là ưu tiên cao, nhưng dư luận cho rằng sẽ là hàn thử biểu của quan hệ Mỹ - Trung và là liều thuốc thử quan trọng hiệu quả chiến lược của Mỹ ở khu vực./


* Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả, một người làm nghiên cứu tại Hà Nội. (Anh Huy / Zing)


Ngô Xuân Lịch: "mọi hành động vi phạm chủ quyền của nước khác... đi ngược lại các cam kết khu vực"


Shangri-La: Việt Nam nhắc vụ 'quân sự hóa' Biển Đông


03/06/2018


image027

Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Ngô Xuân Lịch được Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ James Mattis tiếp đón trong chuyến thăm Ngũ Giác Đài năm 2017.


Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Ngô Xuân Lịch tại Shangri-La hôm 2/6/18 đề cập việc “quân sự hóa” ở Biển Đông, nhưng không chỉ đích danh Trung Quốc, giữa bối cảnh Bắc Kinh và Washington lời qua tiếng lại vì hoạt động quân sự tại vùng biển tranh chấp.


Tờ Quân đội Nhân dân, cơ quan ngôn luận của quân đội Việt Nam, dẫn lời ông Lịch phát biểu tại cuộc đối thoại về an ninh khu vực rằng “mọi hành động vi phạm chủ quyền của nước khác, quân sự hóa và gia tăng sức mạnh quân sự đều không phù hợp với luật pháp quốc tế, đi ngược lại các cam kết khu vực”.


"Mọi hành động vi phạm chủ quyền của nước khác, quân sự hóa và gia tăng sức mạnh quân sự đều không phù hợp với luật pháp quốc tế, đi ngược lại các cam kết khu vực". Bộ trưởng Lịch nói.


Trưởng đoàn phía Việt Nam được trích lời nói thêm: “Thay vào đó, các bên có liên quan cần thể hiện trách nhiệm trong việc xây dựng một trật tự trên biển, để Biển Đông thật sự là vùng biển hòa bình, hợp tác và hữu nghị”.

Ông Lịch cũng nhắc lại tuyên bố mà Hà Nội lặp lại nhiều lần rằng “Việt Nam kiên định và ủng hộ việc giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình”.

“Việc các bên liên quan ngồi lại với nhau, giải quyết bất đồng, tranh chấp bằng biện pháp hòa bình, thông qua đối thoại, thay vì đối đầu, đe dọa sử dụng vũ lực hoặc hành động đơn phương, là con đường tốt nhất”, ông Lịch tuyên bố, theo báo Thanh Niên.


image028

Trưởng đoàn quân sự Trung Quốc He Lei gặp gỡ Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ và Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản ở Shangri-La.


Đưa tin về bài phát biểu của quan chức quốc phòng Việt Nam, nhiều tờ báo ở trong nước dẫn lời ông Lịch nói rằng “mỗi quốc gia phải tự quyết định vận mệnh của mình đồng thời cần sự hỗ trợ, chung tay hành động một cách vô tư, công bằng, khách quan, vì lợi ích chung của cộng đồng quốc tế, đặc biệt là các nước lớn”.

Không rõ là khi ông Lịch phát biểu, trung tướng He Lei, trưởng đoàn quân sự của Trung Quốc, có mặt trong hội trường hay không.


Hiện cũng chưa rõ ngay là quan chức quốc phòng Việt Nam và Trung Quốc có gặp nhau bên lề cuộc đối thoại Shangri-La hay không.

Phát biểu tại sự kiện lớn về an ninh khu vực này, ông Lei đã phản bác lời chỉ trích của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Jim Mattis về việc Trung Quốc quân sự hóa Biển Đông là “vô trách nhiệm”.

Quan chức quốc phòng Trung Quốc cũng lần đầu tiên công khai thừa nhận việc Bắc Kinh triển khai quân và vũ khí tới các đảo nhân tạo ở vùng biển tranh chấp, coi đó là “quyền chủ quyền” của nước mình./


He Lei (Hà Lôi) chỉ trích Mỹ "bình luận vô trách nhiệm"


03-06-2018


image029Trung tướng Hà Lôi (giữa), trưởng đoàn Trung Quốc nghe phát biểu của bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ James Mattis tại Shangri-la, Singapore, ngày 02/06/2018.REUTERS/Edgar Su.


Hôm qua 02/06/2018, một vị tướng Trung Quốc đã chỉ trích rằng bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ Jim Mattis đã có những «bình luận vô trách nhiệm» về việc Bắc Kinh xây căn cứ quân sự tại Biển Đông.


Vài giờ sau khi bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ Jim Mattis phát biểu tại diễn đàn Đối Thoại Shangri La ở Singapore tố cáo Trung Quốc quân sự hóa Biển Đông và cho rằng việc Bắc Kinh bố trí vũ khí trên các đảo nhân tạo ở Biển Đông « nhằm hù dọa và bức hiếp » các nước láng giềng, tướng Hà Lôi của Trung Quốc đã đáp trả: « Bất kỳ bình luận vô trách nhiệm nào từ các nước khác đều không thể chấp nhận được ».


Ông Hà Lôi khẳng định việc Bắc Kinh triển khai quân sự tại biển Đông là để thực hiện chính sách « phòng vệ quốc gia », nhằm « tránh bị các nước khác xâm lược ». Theo AFP, vị tướng Trung Quốc còn tuyên bố : « Quý vị có thể triển khai quân đội và vũ khí, miễn là nó nằm trên lãnh thổ của riêng quý vị ».


Bắc Kinh đã cho xây đắp nhiều đảo nhân tạo, lắp đặt các thiết bị quân sự, nhất là các tên lửa chống hạm, tên lửa địa đối không và các thiết bị gây nhiễu sóng điện từ tại nhiều nơi trên biển Đông.


Bắc Kinh thậm chí đã cho oanh tạc cơ đáp xuống đảo Phú Lâm, thuộc quần đảo Hoàng Sa, khu vực Việt Nam và Đài Loan đòi chủ quyền nhưng hiện Trung Quốc đang chiếm đóng./

image030

 Trung tướng Hà Lôi (He Lei) (G - đeo kính) dẫn đầu đoàn Trung Quốc đến dự Hội nghị an ninh 'Đối Thoại Shangri-la' tại Singapore , ngày 1/06/2018.REUTERS/Edgar Su.


Hoa Xuân Oánh: Mỹ ‘vừa ăn cướp vừa la làng’ ở Biển Đông


31/05/2018


image031

Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh.


Hôm 31/5, Trung Quốc nói việc Hoa Kỳ cho rằng Bắc Kinh quân sự hóa Biển Đông là điều “nực cười” và cho rằng việc Mỹ can thiệp vào vấn đề Biển Đông là “vừa ăn cướp vừa la làng”, theo hãng tin Reuters.


Trung Quốc lên tiếng như vậy sau khi Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Jim Mattis hôm 29/5/18 nói rằng Washington sẽ đối đầu với các hành động của Trung Quốc trên các tuyến hàng hải trong vùng biển đang có tranh chấp.


Ông Mattis nói rằng Hoa Kỳ sẽ phản đối điều Washington xem là hành động quân sự hóa các hòn đảo ở Biển Đông.


image032

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Jim Mattis trả lời phỏng vấn truyền thông quốc tế. AP


Tại một cuộc họp báo hôm 31/5, Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh nói: "Sự hiện diện quân sự của Hoa Kỳ ở Biển Đông lớn hơn cả sự hiện diện quân sự của Trung Quốc và các nước khác trong vùng gộp chung lại."


Bà Hoa Xuân Oánh cũng đặt nghi vấn rằng liệu các hoạt động "tự do hàng hải" của Hải quân Hoa Kỳ có thực sự là đảm bảo quyền lưu thông cho tàu thuyền đi qua lại trong khu vực này hay cố tình duy trì quyền bá chủ.


Bà nói thêm: "Điều này nghe có vẻ giống như một trường hợp “vừa ăn cắp vừa la làng” để che giấu những hành vi sai lầm của họ.


Điều này nghe có vẻ giống như một trường hợp 'vừa ăn cắp vừa la làng' để che giấu những hành vi sai lầm của họ.


Bà Hoa Xuân Oánh, Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc.


Phát biểu tại một cuộc họp báo khác hôm 31/5/18, phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Nhậm Quốc Cường cho biết Bắc Kinh thấy rằng Washington gần đây đã "làm ngơ các sự thật và thổi phồng" vấn đề quân sự hóa trên Biển Đông.


Ông Nhậm nói thêm rằng không nước nào có quyền “đưa ra những nhận xét vô trách nhiệm” về việc Trung Quốc xây dựng các cơ sở quốc phòng cần thiết trên lãnh thổ của mình.


image033

Quân đội Trung Quốc tuần tra trên một hòn đảo ở Biển Đông.


Tờ Hoàn Cầu Thời báo của Trung Quốc hôm 31/5/18 cho biết rằng Bắc Kinh phải chuẩn bị phản ứng mạnh đối với bất kỳ sự can thiệp "cực đoan" nào của Hoa Kỳ tại Biển Đông.


Tờ báo của Trung Quốc nói: "Ngoài việc triển khai vũ khí phòng thủ trên quần đảo Trường Sa, Trung Quốc nên xây dựng một hệ thống đánh chặn hùng mạnh, bao gồm việc xây dựng một căn cứ không quân và một lực lượng hải quân chuyên tuần tra trên biển."/


image034

Tướng Ngô Xuân Lịch Bộ trưởng Quốc phòng VN gặp Tướng James Mattis trước thềm hội nghị Shangri-La 01/6/2018 tại Singapore.


(nguồn TT Oline, BBC, RFI - Thùy Dương, Trọng Nghĩa, VOA, DIPLOPMAT, ZING VN)